Có thể , mỹ danh thất học đã truyền khắp triều, từ xuống dưới từ Nam Bắc.
Cũng coi như là một cách nổi tiếng.
Hồ thái y quan tâm mấy chuyện khác, nhưng khi nói sự tích dũng “Ba mũi tên trúng quán nhĩ” của Trần Thu thì hoảng sợ, là đại phu, thương thế của Trần Thu? Hắn sợ Tam hoàng tử cậy mạnh khiến cả bắp tay phế, sáng sớm hôm nay đã lo lắng chạy đến Kiến Chương Cung.
Quả nhiên, Hồ thái y chạy đến nhanh đã thấy được bản vẽ mặt bàn của Trần Thu.
Hồ thái y kiểm tra lại cho thiếu niên, phát hiện vấn đề gì, nhưng lại buồn bực, “Điện hạ quả thật là trời sinh kỳ tài,vậy mà lại bị thương?”
Trần Thu thu hồi tay lại, giải thích.
Từ khi Hồ thái y trở thành công cụ để Trần Thu kiếm điểm “Mỗi ngày một thiện”, thì hảo cảm của hắn với Kiến Chương Cung đã tăng nhanh chóng mặt, ba ngày đã hai lần chạy tới đây, thật sự coi Trần Thu thành tri kỉ của mình.
Hôm nay khi hắn đến đây thật sự có chuyện muốn thông báo với Trần Thu.
Hiện giờ thánh chỉ của hoàng đế đã vang xa, sư phụ Hồ thái y liền phân phó cần tới Kiến Chương Cung nữa, rốt cuộc hoàng đế đồng ý cho Trần Thu Nam thư phòng, như thiếu niên cũng nên “Hết bệnh ”.
Về Hồ thái y chỉ sợ còn có thể chạy tới Kiến Chương Cung thường xuyên nữa.
Đương nhiên, Dung phi có chằm chằm tình trạng thể của Trần Thu , Hồ thái y vẫn còn cơ hội đến Kiến Chương Cung, nhưng còn cần mẫn như vậy nữa.
Hắn chút tiếc nuối, nhưng cũng biết chuyện này đối với Trần Thu là một chuyện tốt, thời điểm tới chỉ mang theo mấy y thư chép tay của mình, còn tri kỷ đưa tới một bộ giấy bút lông và mực, dùng để làm quà chúc mừng cho việc Trần Thu tiến Nam thư phòng.
Thật khi Hoàng đế phạt thiếu niên xong, Nội Vụ Phủ đa đưa văn phòng tứ bảo tới một cách đầy đủ, chỉ là chất lượng chẳng gì, thấy là mặt hàng tồn kho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-89.html.]
Món quà Hồ thái y đưa tới cũng là hàng rẻ tiền, phần lễ vật này vô cùng thích hợp với thiếu niên, Trần Thu cảm ơn.
Nghĩ đến việc Trần Thu còn phải chép phạt 50 bản, nhịn cảm thán ,
“50 bản tứ thư ngũ kinh khi điện hạ chép xong, chỉ sợ trong thời gian bàn tay khó mà khỏi được.”
Sau khi nói xong câu đó, phảng phất Hồ thái y thấy đang phụ họa “ đúng ”, nhưng thanh âm quá nhỏ, Hồ thái y còn tưởng rằng bản bị ảo giác.
Trần Thu nghiêng đầu, quả nhiên liền thấy một cái đầu nhỏ ghé cửa, thấy qua, đầu nhỏ co rụt , lập tức nhanh chóng chạy về phía nơi đang nấu thuốc.
Trần Thu một bên dẫn dắt sự chú ý của Hồ thái y , khóe miệng nhịn câu lên.
Hắn yên lặng lấy một đơn thuốc được gấp gọn kẹp vào một cuốn sách đưa cho Hồ thái y.
Hồ thái y sửng sốt, chờ đến khi hắn thấy nội dung ở đó, thiếu chút nữa kích động kêu tiếng —— ở Thái Y Viện chỉ cần là người có ̀n dư của đơn thuốc này thôi đã được cung phụng như phụ mẫu rồi, mà Trần Thu lại đưa cho hắn một phương thuốc chỉnh.
Nếu phương thuốc này được truyền ngoài nhất ̣nh giá trị của nó phải đo bằng ngàn vàng.
Hồ thái y chần chờ một chút, đồ vật quý trọng như , Tam hoàng tử lại đưa cho hắn, chuyện lần này chả nhẽ đơn giản?
cho Hồ thái y có thời gian não bổ chút cái gì, liền thấy Trần Thu lấy bản vẽ đuợc kẹp ở trong một cuốn sách, đẩy đến mặt Hồ thái y.
Trong lòng Hồ thái y nhảy dựng, trong đầu hiện lên vô khả năng, nhưng khi nhìn kỹ thì:……
DTV
Hắn Trần Thu cúi xuống nhìn bản vẽ , một bộ rồi thôi.
“Giúp tìm tú nương tốt nhất, còn phương thuốc này, ngươi cầm gì đều thể.”