“Ai mà ?” Khương Nghị theo bản năng đáp lời, đó kịp phản ứng, hai mắt bỗng chốc bừng sáng lên: "Cô bé cách ?"
"Có, nhiều ý tưởng kiếm tiền, và cũng cần sự giúp đỡ." Cố Vân Khê nghĩ phương pháp giàu mới, nhưng con đường thường xuyên cần thêm vài trợ thủ sức vóc khỏe mạnh giúp một tay.
Trái tim Khương Nghị đập rộn ràng. Trước đó, trong lúc giải quyết chuyện nhà họ Chu, gã xuất phát từ lòng hiếu kỳ nên cũng tiện thể dò xét một chút thông tin về cô. Cha đều mất, bốn em nương tựa , cô là cô em gái út trong nhà, là một thiếu nữ thiên tài... bối cảnh khiến gã cảm thấy tâm trạng vô cùng lẫn lộn, phức tạp.
Cả hai đều là những đáng thương, gia cảnh phần tương đồng: bọn họ cha , còn gã, cha nhưng chẳng khác gì . em nhà họ Cố vẫn may mắn hơn gã, bởi bốn họ đùm bọc lẫn , cuộc sống cũng dần dà cải thiện.
Ăng ten Teletubbies đang thịnh hành thị trường chính là do nhà cô sản xuất, thể là mỗi ngày thu về cả núi tiền.
Tuy rằng cả Cố gia quản lý việc bên ngoài, nhưng trong mắt Khương Nghị, Cố Vân Khê mới là màn, đạo diễn tất cả.
Cô năng lực, tài hoa, tâm cơ, chẳng thiếu thứ gì.
Cho nên, khi khác với gã qua một đêm là phất lên nhanh chóng, Khương Nghị tuyệt đối tin một chữ.
, lời của Cố Vân Khê, gã tin!
"Cô... giúp cùng giàu ?" Giọng Khương Nghị run rẩy. Gã gặp vận đen suốt mười mấy năm, lẽ nào giờ đây, ông trời rốt cuộc cũng chiếu cố gã ?
Thần sắc Cố Vân Khê lạnh nhạt, đáp: "Cũng , nhưng thể tin tưởng là một trợ thủ đáng tin cậy đây?"
Tim Khương Nghị đập rộn lên, đầu chút choáng váng, nhưng gã đủ tỉnh táo để ý thức rằng đây là một cơ hội ngàn năm một.
Bỏ lỡ , chắc chắn sẽ hối hận cả đời.
" thề, chỉ theo cô. Cô bảo hướng Đông, tuyệt đối sang hướng Tây. Cô bảo trái đất vuông, tuyệt đối tròn."
Cố Vân Khê lật lật tờ báo, liếc gã, khóe môi khẽ nhếch, " tin những lời thề thốt suông."
Khương Nghị lòng nóng như lửa đốt, đầu óc cuồng, nhưng càng nóng lòng, gã càng nghĩ biện pháp nào.
"Vậy, cô xem thế nào?"
Cố Vân Khê khẽ đảo mắt, , "Viết một tờ giấy nợ, mượn của năm vạn đồng..."
"Năm vạn!" Khương Nghị quá sợ hãi, hoài nghi lỗ tai vấn đề .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-91.html.]
Cả đời gã cu li cũng kiếm nhiều tiền như .
Âm thanh của gã quá lớn, bà chủ quán giật tỉnh giấc, hiểu chuyện gì.
Cố Vân Khê mỉm với bà, ý bảo .
Cô hạ giọng , "Kêu to gì? Chỉ cần , cam đoan trong vòng một năm sẽ giúp kiếm tiền . Đến lúc đó, tờ giấy nợ xem như bỏ."
Cô thực sự cần một giúp đỡ. Anh cả đang phụ trách khu vực ăng ten, chị hai và em trai đều lo chuyện học hành, thể giúp cô nhiều.
Bản cô cũng học, nhưng bảo cô từ bỏ cơ hội kiếm tiền như , cô cảm thấy quá đỗi tiếc nuối.
"Anh cứ từ từ suy nghĩ, vội."
Cô đặt tiền mì lên bàn, cầm cặp sách ngoài.
Chỉ chốc lát , Khương Nghị đuổi theo, "Cố Vân Khê, chờ một chút! sẽ !"
Trong mắt gã giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt rực rỡ, n.g.ự.c nhiệt huyết sôi trào.
Cố Vân Khê khoát tay áo, về phía thư viện, "Vội cái gì? Nghĩ cho kỹ, đừng nhất thời xúc động."
Cô càng tỏ vẻ như , Khương Nghị càng tin tưởng lời cô , "Cô vô lựa chọn, mà thì ."
Ngữ khí của gã nghiêm túc, còn một tia ưu thương nhàn nhạt.
Từ nhỏ đến lớn Khương Nghị đều là một kẻ xui xẻo, luôn cuộc sống bao bọc, đẩy về phía , bao giờ đến lượt gã tự quyết định.
Gã ở nhà cha ruột nhưng nhận nửa điểm ấm áp, trong mắt cha chỉ kế cùng con của bọn họ. Về phần gã, gã chỉ là một vết nhơ trong năm tháng thanh xuân của cha ruột.
Việc xuống nông thôn cưới một cô gái nông thôn chữ, là chuyện cũ mà thanh niên trí thức tự cho là hồi ức nhớ nhất. Cho nên, gã chỉ là cái gai trong mắt kế, mà còn là cái đinh trong thịt của cha.
Phạm Khắc Hiếu
Làm gã thể những ngày tháng ở nhà chứ?
Thế nhưng dù khó khăn là thế, gã cũng về nhà ruột ở nông thôn, vì nơi đó cũng chẳng nhà của gã.
Trời đất rộng lớn, nhưng một chỗ dung nào cho Khương Nghị.