Hai bảo bối nhu thuận nép lòng cô, khuôn mặt trắng mịn như phấn điêu ngọc mài, bộ dáng tinh xảo vô cùng đáng yêu, nụ rạng rỡ cực kỳ trong sáng.
"Bởi vì ba của các con đều thông minh mà." Tề Thiệu tới, vòng tay ôm lấy vợ con từ phía , kìm bật lớn.
Trong mắt Cố Vân Khê tràn đầy ý : "Tề Thiệu, mấy cục cưng nhà đáng yêu quá mất."
Tề Thiệu cúi đầu nhẹ hôn lên má vợ: "Mẹ của các cục cưng cũng đáng yêu kém."
Tiểu Bảo đỏ mặt, nghiêm túc bảo: "Mẹ ơi, cũng hôn ba , đó ba của cục cưng cũng thật trai."
"Là trai nhất đời luôn!" Đại Bảo lập tức bổ sung thêm.
"Phốc ha ha." Cố Vân Khê chọc , đúng là hai kẻ ngốc nghếch đáng yêu của cô.
Ngày hôm , Cố Vân Khê dẫn cả nhà đến nhà hàng dùng bữa sáng nhẹ. Cô nhanh chóng thấy Phu nhân Adams đang một cạnh cửa sổ. Phu nhân Adams cũng nhận bọn họ. Ánh mắt bà lướt qua gương mặt của hai đứa trẻ, chăm chú họ.
Cố Vân Khê dắt tay hai đứa trẻ, mỉm : "Đại Bảo, Tiểu Bảo, quà hôm qua là của bà nội tặng các con. Mau đến cảm ơn bà nội ."
Đại Bảo lập tức ngọt ngào cất tiếng: "Bà ơi, bà khỏe ạ? Cháu cảm ơn bà tặng quà cho Đại Bảo, cháu thích."
Hai đứa trẻ dạn dĩ hề sợ lạ. Trong mắt Phu nhân Adams ánh lên một tia ý dịu nhẹ: "Là bà nội."
"Bà nội, bà nội?"
Tiểu Bảo phản ứng nhanh, nở một khuôn mặt tươi rạng rỡ: "Bà nội, bà thể gọi cháu là Tiểu Bảo ạ. Bà nội, bà thật xinh , ngọc bội hôm qua bà tặng cháu, cháu cũng thích, cháu cảm ơn bà."
Dù ở nhà hai đứa trẻ hiếu động đến mấy, nhưng khi ngoài chúng luôn cư xử ngoan ngoãn, khéo léo dạn dĩ, tự tin.
Phu nhân Adams khỏi Tiểu Bảo thêm nữa. Cô bé đích thị là phiên bản thu nhỏ của Cố Vân Khê, vô cùng xinh xắn, đáng yêu. "Cô dạy con ."
Cố Vân Khê khiêm tốn đáp lời, liếc đàn ông đang cạnh cô. "Đều là công của cả."
George bước phòng ăn chứng kiến cảnh . Sau khi rõ đối diện là ai, ông lập tức tiến gần: "Phu nhân Adams, chào buổi sáng lành. thực sự vinh dự khi gặp ngài ở đây. Xin hỏi thể cùng ngài dùng bữa sáng ?"
Phu nhân Adams chỉ nhẹ nhàng hiệu bằng cằm: "Ngồi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-679.html.]
George hớn hở xuống đối diện, gọi bồi bàn mang lên bánh mì và sữa tươi, một mặt ân cần nịnh nọt Phu nhân Adams.
Phu nhân Adams bỗng nhiên : "Tiểu Khê, cháu cũng tới đây ."
Cố Vân Khê xuống bên cạnh bà, theo bản năng liếc George. Tề Thiệu cũng hướng về phía George khẽ gật đầu chào hỏi.
Cố Vân Khê cầm ly sữa xuống. George thể kiềm chế , hỏi cô: "Cô cũng quen ngài ?"
Cố Vân Khê hiểu rằng bà Adams ngoài về mối quan hệ , nên cô im lặng, nhường quyền trả lời cho bà.
Phu nhân Adams thản nhiên tuyên bố: "Cố Vân Khê là khách quý của gia tộc Adams chúng . Tiểu Khê, nếu cháu gặp bất cứ khó khăn nào, cứ gọi thẳng cho ."
Phạm Khắc Hiếu
George ngạc nhiên vô cùng. Ông từng Cố Vân Khê dùng cách để đối phó với gia tộc Adams, thể ngờ hiện tại họ thiết như thế . George thể thừa nhận, Cố Vân Khê quả thực là một phụ nữ phi thường.
Phu nhân Adams chậm rãi thưởng thức bữa sáng ngon miệng: "Ván cược giữa hai ồn ào đến mức cả thế giới đều . Ta thể hỏi một chút , rốt cuộc ai thắng vụ cá cược đó?"
Cố Vân Khê híp mắt giơ tay, : "Đương nhiên là ."
"À, thì khi nào giao cổ phần?"
George: ... Ông hiểu . Đây là đang dọn đường để đòi nợ ông .
Cố Vân Khê gia tộc Adams hậu thuẫn, xem George thể chây ì thêm nữa. Thôi, cần thiết kết thù với cả hai , sớm giao cổ phần cho rõ ràng vẫn hơn.
Tại một nghĩa trang ở Thành phố biển.
Sau khi Cố gia trở nên giàu , em nhà họ Cố trùng tu phần mộ của cha họ. Trước đây, ngôi mộ chỉ chôn cất sơ sài, tùy tiện tìm một chỗ, thậm chí bia mộ chính thức.
Phu nhân Adams kinh ngạc những dòng chữ khắc bia mộ, lồng n.g.ự.c bà đau nhói. Năm đó, bà c.ắ.n răng giao đứa con trai mới sinh cho khác vì cảnh bất đắc dĩ, rằng chia tay đó là vĩnh biệt mãi mãi.
Bà vẫn luôn nghĩ rằng thấu sự đời, rằng tâm trạng sẽ còn ngoại cảnh quấy nhiễu. khi mộ con trai, một nỗi bi thương sâu kín trào dâng. Hóa , là bà đau khổ, mà chỉ là bà cố gắng nghĩ đến nó. Thời gian, dù khắc nghiệt đến mấy, cũng thể xóa nhòa hết thứ.
Cố Vân Khê mang hoa tươi và trái cây đến, cẩn thận đặt mộ cha . Cô nhẹ nhàng nhổ đám cỏ dại, cầm một miếng vải, chậm rãi lau sạch những dòng chữ khắc bia mộ.