Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 667

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:25:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Em ...” Lữ Tinh khẽ lắc đầu: “Chuyện ...”

 

Thấy cô vẫn mở lời, Cố Vân Khê chỉ thể để điện thoại, dặn dò Lữ Tinh khi nào cần giúp đỡ thì cứ liên lạc với cô.

 

“Tiểu Khê.”

 

Cố Vân Khê ngẩng đầu , hóa là Cố Hải Triều. “Anh, tới đây?”

 

Cố Hải Triều kiếm đại một lý do, cốt là để cô yên tâm: “Hôm qua em thấy khỏe ?” Bốn em họ lớn lên cha dạy dỗ, thứ đều tự lo liệu. Là cả, nhất định quan tâm sát những chuyện .

 

Cố Vân Khê thấy cảm động, : “Đó chỉ là nôn nghén thôi, khi ăn dưa chua chị hai tự thì thấy đỡ hơn nhiều .”

 

Cố Hải Triều cô, nửa tin nửa ngờ. Từ nhỏ em gái vô cùng thông minh, nếu cô lừa gạt thì dễ như trở bàn tay. “Thật ? Báo cáo kiểm tra , đưa xem.”

 

Tề Thiệu lặng lẽ đưa tờ báo cáo cho vợ. Cố Hải Triều vô cùng kích động: “Song thai ? Em gái, em chỉ học hành giỏi giang, mà ngay cả việc sinh con cũng thật sự quá đỉnh!”

 

Từ bé Cố Vân Khê học sớm hơn bạn bè đồng trang lứa, thậm chí việc kết hôn cô cũng là sớm nhất. Bây giờ đến việc sinh con cũng , chỉ sinh một đứa, mà là một lượt hai đứa!

 

Cố Vân Khê khỏi phì : “ đó, khi vợ nhỏ sinh chắc chắn cũng sẽ là song thai.”

 

Cố Hải Triều thì đặc biệt vui mừng. Anh vốn thích trẻ con, cả nhà sinh bao nhiêu thì cứ sinh. "Thật quá, cần đ.á.n.h với hai đứa để tranh giành con cháu nữa ."

 

"Phụt."

 

Cố Hải Triều tiếng liền sang. Khi rõ mặt đối phương, khỏi sửng sốt.

 

Cố Vân Khê hỏi: "Anh, đoán xem đây là ai?"

 

Cố Hải Triều thoáng qua nhận ngay: "Lữ Tinh? Sao em việc ở đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-667.html.]

Phạm Khắc Hiếu

 

Lữ Tinh vẻ ngượng ngùng, đáp: "Anh Hải Triều, lâu gặp. Hiện tại em đang việc tại đây."

 

Thái độ của Cố Hải Triều vẫn vô cùng thiết, tự nhiên. Anh : "Thế còn bà Diệp? Anh vẫn nhớ món mì Dương Xuân bà tự tay cho tụi . Món ăn của bà thực sự ngon, còn định sắp xếp một bữa tiệc thịnh soạn để cảm ơn bà nữa đây."

 

Bát mì Dương Xuân đó là ký ức khó quên nhất trong cuộc đời bốn em nhà họ Cố. Nó chỉ là hương vị thơm ngon, mà còn là tình cảm chân thành, ấm áp nhất mà bà Diệp dành cho họ.

 

Lữ Tinh mỉm : "Vâng ạ, bà nội em thấy hai chị nhất định sẽ vui."

 

Cố Hải Triều lớn lên cùng Lữ Tinh, xem cô như em gái thiết, nên nhịn quan tâm hỏi han thêm: "Sắc mặt em hình như khỏe. Dạo em nghỉ ngơi ? Công việc dù quan trọng, nhưng sức khỏe mới là hết." Trong mắt , Lữ Tinh chính là một đứa em gái nhà bên vô cùng đáng mến.

 

"Em ." Giọng Lữ Tinh khô khan.

 

Cố Vân Khê quan sát cách hai tương tác, cảm thấy gì đó là lạ, liền ghé sát tai Tề Thiệu thì thầm: "Bọn họ vẻ kỳ quái."

 

Tề Thiệu cúi đầu vợ, ánh mắt thoáng hiện lên ý . Cô thông minh thật, nhưng đối với chuyện tình cảm nam nữ phần ngây ngô. Hồi học, bao nhiêu nam sinh thích thầm, mà cô hề . Bọn họ lén cô, cô tưởng họ chép bài tập của . là chuyện nực . cũng chính vì điều cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Cô càng chậm hiểu chuyện tình cảm thì càng , như sẽ ai thể tranh giành cô với . Tâm trí cô căn bản đặt những chuyện đó.

 

Một tiếng gầm gừ giận dữ mãnh liệt vang lên: "Lữ Tinh, cô dám lén lút lưng !"

 

Mọi giật . Chuyện gì đang xảy thế ?

 

Một đàn ông tóc tai rối bời, quần áo rũ rượi, luộm thuộm xuất hiện, hung tợn trừng mắt Cố Hải Triều, trong mắt tràn ngập lửa giận.

 

Cố Hải Triều nhíu mày, cơn tức giận bỗng nhiên dâng lên.

 

Gã đàn ông thấy khí chất đối phương tỏa sự sang trọng, là bộ quần áo đắt tiền, nên run sợ, dám manh động với Cố Hải Triều. Hắn bèn sang Lữ Tinh: "Mau tới đây cho ! tuyệt đối cho phép cô bất cứ quan hệ gì với những đàn ông khác."

 

Bị gã vu khống, Lữ Tinh tức giận: " quan hệ gì với , đừng năng xằng bậy!"

 

 

Loading...