Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 659

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:25:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tề Thiệu cạnh, khẽ vỗ lưng cô, âm thầm trấn an.

 

Một đàn ông trẻ tuổi hơn, chỉ thẳng mặt Khương Nghị, giận dữ quát: "Anh , thể đối xử với ruột như ? Hành động của đúng là bằng súc vật!"

 

“Anh đây cũng là tiếng tăm ngoài xã hội, nhưng ngay cả cha ruột còn đối xử tử tế , thì còn gì đến chuyện đối nhân xử thế?" Mấy trẻ đó chỉ buông lời chỉ trích, mà còn nhắm Cố Vân Thải, kiếm chuyện: "Biết rõ gia đình nhà chồng chấp nhận mà cô vẫn cố sống cố c.h.ế.t gả , đúng là liêm sỉ!"

 

Sắc mặt Cố Vân Thải khó coi, cô lạnh giọng hỏi: "Anh là ai?"

 

là em trai ruột của Khương Nghị.”

 

Cố Vân Thải bất ngờ: "Em trai? Hóa đời kiểu em trai dám lớn tiếng xen chuyện của ruột như . Ăn lỗ mãng, thật sự khiến mở rộng tầm mắt. Ở nhà họ Cố chúng , trai như cha, chúng chỉ kính trọng mà còn cực kỳ tôn sùng. Anh em hòa thuận, chẳng hổ cả."

 

Dù tính cách vốn dịu dàng, nhưng cô lăn lộn trong thương trường bấy lâu, giờ đây cô còn là sợ phiền phức như nữa.

 

"Cô cái quái gì! Hai chuyện thất đức, đáng đời khinh bỉ!"

 

Cố Vân Thải lạnh lùng hỏi ngược : "Chúng gì thất đức?"

 

Mẹ Khương lớn tiếng buộc tội: "Nó chịu phụng dưỡng cha ruột! Rõ ràng kiếm cả đống tiền mà chịu cho chúng dù chỉ một xu, trơ mắt chúng chịu khổ. Loại như thế mà cô cũng dám gả ?"

 

Cố Vân Thải gần như bật , kiểu cha thế cô thà còn hơn. "Mấy đủ sáu mươi tuổi ?"

 

Mẹ Khương ngây , lắp bắp: "À, ..."

 

Cố Vân Thải là thà tự chịu thiệt thòi, chứ tuyệt đối để nhà tổn thương.

 

"Căn cứ theo pháp luật, chỉ khi đủ 60 tuổi mới quyền yêu cầu con cái phụng dưỡng. Các còn khỏe mạnh, tay chân đầy đủ, tuổi tác cũng gọi là lớn, tại bắt Khương Nghị nuôi dưỡng?"

 

Vừa nghĩ đến những khổ cực Khương Nghị chịu đựng, lòng cô thấy đau nhói. Rõ ràng cha , nhưng cuộc đời chẳng khác nào một đứa cô nhi. Quá t.h.ả.m thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-659.html.]

 

Cha Khương giận tím mặt: "Thì cô cũng chẳng loại lành gì! Chuyện thằng Khương Nghị chịu phụng dưỡng chúng chắc chắn là do cô xúi giục!"

 

Nói , ông định giơ tay tát Cố Vân Thải, nhưng Khương Nghị và Cố Hải Triều đồng loạt tay chặn .

 

“Đủ !"

 

"Nếu con còn nhận , thì lời ..." Mẹ Khương vẫn cố gắng trưng bộ dạng hiền giả tạo.

 

Khương Nghị lúc chạm tới giới hạn chịu đựng. Anh quát lên: "Người , đuổi bọn họ ngoài!"

 

Bọn họ ngờ rằng trong tình huống Khương Nghị vẫn dám đuổi . Anh cần giữ thể diện nữa ?

 

"Khương Nghị, mày điên ?"

 

Khương Nghị đáp với vẻ mặt lạnh băng: "Khi các ly hôn vứt bỏ , hề tròn nghĩa vụ cha mà đẩy tới đẩy lui, hận thể đứa con trai . Thế nhưng, chờ đến khi tiền thì mặt dày bám riết tha, chỉ bắt nuôi các , mà còn nuôi luôn cả nhà các . Con cái là do các tự sinh, mắc mớ gì bắt chịu trách nhiệm? Các dựa cái gì?"

 

Cha Khương thản nhiên : "Mày là trai, việc trai chiếu cố các em chẳng là điều hiển nhiên ?"

 

Bọn họ thật sự hút cạn m.á.u đến hết đời. Hình như bọn họ quên mất, chỉ mới vài ngày , lúc Khương Nghị phá sản, bọn họ vội vã phủi tay, hận thể tránh càng xa càng .

 

Khương Nghị sớm thấu lòng bọn họ, kiếp chẳng còn hy vọng xa vời hai chữ 'tình ' nữa. "Nếu các lòng, cứ việc kiện ."

 

Cha Khương thẹn quá hóa giận, lớn tiếng uy hiếp: "Nếu mày chịu phụng dưỡng chúng tao, tao sẽ lên TV rõ ràng chuyện, để cả nước cái tội bất hiếu của mày, để đời phỉ nhổ!"

 

Trái tim Khương Nghị nguội lạnh. Anh tự hỏi kiếp rốt cuộc sai điều gì mà kiếp gặp những cha ? Đây gia đình? Phải là kẻ thù mới đúng.

Phạm Khắc Hiếu

 

Một bàn tay nhỏ bé đột ngột vươn tới, nắm thật chặt lấy tay . Anh cúi đầu xuống, là Cố Vân Thải. Trong mắt cô ánh lên sự dịu dàng vô hạn, lặng lẽ an ủi .

 

 

Loading...