Một vị lãnh đạo khác chợt chuyển sang vấn đề xã hội: "Nhà máy thể tạo bao nhiêu cơ hội việc ?"
Hiện tại, môi trường kinh tế đang trì trệ, dẫn đến hàng chục triệu dân thất nghiệp, cuộc sống vô cùng khốn đốn và kéo theo nhiều vấn đề xã hội nan giải. Do đó, chính phủ đang cực kỳ bức thiết tìm cách giải quyết vấn đề , cung cấp chỗ định cho dân để định đại cục.
Cố Vân Khê liếc Khương Nghị, đang phụ trách quản lý vận hành nhà máy. "Hiện tại chúng hơn hai ngàn nhân công. Theo kế hoạch mở rộng quy mô, trong vòng ba năm tới, nhà máy chắc chắn thể cung cấp việc cho mười nghìn ."
Mười nghìn công việc đồng nghĩa với việc duy trì sinh kế cho hơn mười nghìn gia đình. Vị lãnh đạo đ.á.n.h giá Khương Nghị vài , : "Rất . Nếu gặp bất cứ khó khăn nào, các cứ trực tiếp phản ánh với ."
"Vâng ạ." Khương Nghị đáp lời với vẻ lo lắng. Anh vốn Cố Vân Khê là một nhân vật phi thường, nhưng ngờ cô thể đạt đến mức . Trước mặt những vị lãnh đạo cấp cao, cô vẫn đối đáp trôi chảy, điềm tĩnh như thể đang trò chuyện bình thường, khác hẳn với , run rẩy ngừng ngay từ lúc họ xuất hiện.
Vị lãnh đạo chợt phát biểu: "Cố Vân Khê, thật sự hy vọng một ngày nào đó, nơi thể trở thành 'Khê Cốc'."
Khê Cốc? Thung lũng mang tên cô ? Cố Vân Khê bất ngờ lời đề nghị . Hiện tại, khu vực hình thành khu công nghiệp, kéo theo sự phát triển của nhiều ngành nghề khác, nên ý tưởng của ngài cũng là điều quá lạ lẫm. Cô nhanh chóng lấy bình tĩnh, mỉm : " sẽ dốc bộ sức lực để hiện thực hóa kỳ vọng lớn lao của ngài."
Sau khi tiễn các vị lãnh đạo , Khương Nghị thở phào nhẹ nhõm, dùng tay áo lau mồ hôi trán. "Tiểu Khê, cô hề căng thẳng chút nào ?"
Cố Vân Khê liên tục suốt nửa ngày nên cảm thấy khát, cô vội vàng cầm chén lên uống một ngụm. "Ngay cả khi sân khấu, đối diện với hàng ngàn để diễn thuyết, cũng bao giờ căng thẳng là gì."
Khí chất học bá của cô quả thực quá mạnh mẽ. Khương Nghị im lặng một lúc lâu, bật chua chát: "Vậy ý cô là... vẫn cần thêm nhiều sách nữa, đúng ?"
" ." Cố Vân Khê tán thành năng lực của Khương Nghị, nhưng về tri thức nền tảng và tầm thì vẫn đủ độ sắc bén để gánh vác việc lớn. "Nhà máy còn phát triển diện. Anh cần nhiều sách báo hơn, để sự hiểu sâu sắc hơn về thế giới .”
“Tiểu Khê, ......" Khương Nghị dường như chuyện khó mở lời, cứ ấp a ấp úng, khiến Cố Vân Khê chịu nổi: “Có vấn đề gì thì cứ thẳng, gì là giải quyết . Anh . "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-655.html.]
Khương Nghị lúc mới hạ quyết tâm, c.ắ.n răng : " kết hôn với chị hai của cô, ?”
Cố Vân Khê chút sửng sốt. Gần đây cô vô cùng bận rộn nên cũng để ý quá nhiều đến chuyện riêng tư . Nhìn Khương Nghị đang mang tâm trạng thấp thỏm chờ mong, tâm tình của cô chút phức tạp: "Sao hỏi chuyện ? Dù thì cũng là em gái út trong nhà, gả . Hơn nữa, chuyện gia đình đến lượt quyết định, cầu hôn thì cứ tìm cả là ."
Hôn nhân là chuyện của hai . Chỉ cần cả hai bên đều nguyện ý, khác còn thể gì nữa chứ?
Khương Nghị cha nên cũng cần tham khảo ý kiến lớn. Mà về phía Cố gia, Cố Hải Triều hẳn cũng sẽ cự tuyệt việc một em rể tài giỏi như .
Phạm Khắc Hiếu
“ cô là chủ...” Khương Nghị chủ yếu là sợ Cố Vân Khê kiêng kị mối quan hệ gia đình và công việc . Bởi vì một khi trở thành rể của cô, nhất định sẽ bàn tán , gây ảnh hưởng đối với cô.
Cố Vân Khê nhíu mày, như : "Nếu đồng ý, chẳng lẽ hai sẽ hủy hôn ?"
Khương Nghị cô thì vô cùng sợ hãi: "Vậy cô cứ điều một trưởng phòng nho nhỏ là ”. Đời , chỉ Cố Vân Khê mới thể khiến kính trọng nể sợ, nên quan tâm đến suy nghĩ của cô.
“Anh cam tâm ?”
Khương Nghị khổ một tiếng, : "Hiện tại mới phát hiện, danh vọng lợi lộc đều chỉ là phù du mà thôi. Chỉ những rời bỏ chúng lúc hoạn nạn, mới là thứ trân quý nhất.”
Khi thành công, vô vây quanh a dua nịnh hót, nâng lên tận trời.
Mà khi thất bại, những đó lập tức giải tán, thậm chí còn nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng. Kể cả cha cũng chỉ một câu, mặc kệ.
Họ cần dùng biện pháp gì, chỉ cần mãi mãi chu cấp tiền cho họ, nuôi hết tất cả các chị em cùng con cháu của họ là . Bởi vì đó là trách nhiệm của , họ bao giờ thật sự xem là gia đình.