Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 650

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:25:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Tề Thiệu cũng là kỳ tài hiếm trăm năm, ảnh hưởng sâu sắc đến thị trường tài chính cầu."

 

Tầm quan trọng của cặp đôi là điều cần bàn cãi.

 

Hoắc lão vỗ vai , gì thêm.

 

Cứ cách hai ngày châm cứu một , sắc mặt Cố Vân Khê dần dần hồng hào trở , nhưng ngược , Hoắc lão ngày càng tái nhợt.

 

Trong châm cuối cùng, bàn tay ông run rẩy đặt cây kim cuối cùng xuống, thể cũng lảo đảo.

 

Đại tử cạnh nhanh nhẹn đỡ lấy ông. Tề Thiệu thấy , thoáng lo lắng: "Ông ngoại, ông thế?"

 

Hoắc lão mồ hôi nhễ nhại, hiệu cho đại tử đỡ xuống. "Già , tinh thần ngày càng kém. Đến lúc về hưu, ông cũng nên vui vầy bên con cháu, an dưỡng tuổi già thôi."

 

Thời đại của ông kết thúc. Dù chút luyến tiếc, nhưng đây là quy luật tự nhiên.

 

Nhìn ông run rẩy, cứ như vớt lên từ sông, tâm trạng Tề Thiệu cực kỳ phức tạp: "Là vì... châm cứu ạ?"

 

Đại tử lau mồ hôi cho Hoắc lão: "Không , bộ kim châm đòi hỏi thể lực nghiêm ngặt. Sư phụ già, thể lực và nhãn lực đều theo kịp."

 

Với tuổi , ông sớm nên nghỉ ngơi, chỉ là trong sư môn vẫn ai đủ sức gánh vác, kế thừa y thuật của ông.

 

Đại tử đau lòng kìm : "Sư phụ ba năm động đến bộ kim châm . Trước đây cũng từng đổ bệnh nặng vì châm cứu, sớm cảnh cáo, thể tiếp tục..."

 

Hoắc lão khẽ quát: "Không bậy."

 

Ông Tề Thiệu: "Đừng với Tiểu Khê."

 

Tề Thiệu là thông minh, lập tức hiểu : Nói cách khác, khi còn trẻ, thể lực thì , nhưng khi lớn tuổi, việc thi triển bộ kim châm là dùng chính sinh mệnh lực của để đổi lấy. Khó trách kế thừa; bình thường ai dám học.

 

Anh thành tâm : "Con cảm ơn ông."

 

Hoắc lão rộng lượng, đáp: "Tiểu Khê cũng là nhà của chúng ."

 

Theo lệ thường, Cố Vân Khê tỉnh rạng sáng. Vừa mở mắt, cô thấy Tề Thiệu.

 

Sự căng thẳng trong mắt tan biến , bằng một nụ ấm áp.

 

"Tiểu Khê, em tỉnh ! Cảm thấy khá hơn chút nào ? Em thấy trong thế nào?" Bàn tay to lớn của đặt lên trán cô, vẫn còn chút lo lắng. "Sao trả lời? Em thấy khỏe chỗ nào ?"

 

Cố Vân Khê mím môi: "Anh nhiều quá."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-650.html.]

"Làm em thấy ồn ào ? Vậy sẽ ít thôi." Tề Thiệu ôm cô lòng. "Có khát ? Muốn uống nước ?"

 

"Muốn."

 

Tề Thiệu đút nước cho cô nhẹ giọng: "Ông ngoại , tình hình của em định. Vài ngày nữa sẽ đưa em về nhà, ?"

 

Cố Vân Khê uống mấy ngụm nước, ngẩng đầu: "Công việc của ở đây kết thúc? Ai thắng?"

 

Tề Thiệu đột nhiên khựng . Chiếc cốc nước trong tay rơi xuống. Anh mặc kệ tất cả, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, thẳng mắt cô, khẩn trương hỏi: "Tiểu Khê, là ai?"

 

Cố Vân Khê ngơ ngác : "Tề Thiệu."

 

"Là gì của em?" Giọng Tề Thiệu khô khốc, ẩn chứa một tia chờ mong tột độ.

 

Trong mắt Cố Vân Khê nở nụ : "Ông xã."

 

Tề Thiệu càng lúc càng căng thẳng: "Chúng quen từ khi nào?"

 

"Ngày sinh nhật mười tám tuổi của em." Cố Vân Khê bật : "Ông xã, em nhớ hết . Cảm ơn luôn ở bên em."

Phạm Khắc Hiếu

 

chỉ nhớ rõ chuyện xảy đó, mà còn nhớ cả những ngày gần đây, nhớ rõ Tề Thiệu chăm sóc cô tỉ mỉ thế nào, đút nước đút cơm, ngay cả khi cô vệ sinh cũng là ôm cô .

 

Niềm vui đến quá bất ngờ khiến Tề Thiệu , nhưng mắt đỏ hoe. "Tốt quá , mừng lắm!"

 

Đó là niềm vui sướng của một đ.á.n.h mất thứ quý giá nhất nay tìm .

 

Thương thế Cố Vân Khê định, Tề Thiệu thêm một khắc nào, lập tức thu xếp đưa vợ về nước ngay trong đêm.

 

Lúc đang thủ tục xuất cảnh, điện thoại Tề Thiệu vang lên. Thấy là lạ, định , nhưng Cố Vân Khê thấy buồn chán, tiện tay cầm lấy: "A lô?"

 

Đối phương sửng sốt một chút, lập tức kêu lên: "Cố Vân Khê? Cô bình phục ?"

 

Cố Vân Khê cũng nhận giọng , là George: " thế, khiến ông thất vọng ."

 

George cố gắng quanh co chối cãi, nhưng Cố Vân Khê lạnh lùng cắt ngang: "Được , việc gì thì cúp máy."

 

George khỏi nóng nảy: "Khoan , khoan ! Cô khỏe , hai bên chúng cũng nên bắt tay giảng hòa chứ, mau bảo Tề Thiệu hủy bỏ lệnh truy nã ."

 

Người quả thật trơ trẽn, cứ như từng chuyện gì xảy .

 

George nghiến răng: "Vậy... sẽ tặng cô một trăm triệu đô la Hồng Kông chi phí t.h.u.ố.c men." George Cố Vân Khê dễ dây , mỗi tay đều vô cùng tàn nhẫn, dứt khoát. "Vậy thì, năm trăm triệu đô la Hồng Kông! Bảo chồng cô mau chóng rút tay về."

 

 

Loading...