Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 649

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:25:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không đợi ông xong, Tề Thiệu nóng lòng hỏi, "Vậy thể khôi phục ?”

 

Giọng Ông Hoắc bình tĩnh, "Có thể, thể chứ. Chỉ cần châm cứu thêm hai nữa, chờ m.á.u bầm tan hết là .”

 

Nói như gì cả. Tề Thiệu chỉ một đáp án khẳng định.

 

“Tề Thiệu , chỉ cần con bé sống , những thứ khác đều quan trọng.” Đến tuổi của Ông Hoắc, ông sớm thấu thế sự, vô cùng rộng rãi. "Ký ức mất cả, hai đứa còn thể nhiều thời gian để sáng tạo ký ức mới, tương lai còn dài lắm.”

 

Tề Thiệu như bừng tỉnh, ", chỉ cần còn sống là .”

 

Anh cực lực xua sự cam lòng khi quên những hồi ức đó.

 

“Tất cả nghỉ ngơi , ở chỗ trông coi.”

 

Cố Vân Khê ngủ , chỉ là, lúc ngủ luôn chút an , thỉnh thoảng sẽ bừng tỉnh.

 

Mỗi khi như , một bàn tay to lớn ôm chặt lấy cô, vỗ nhẹ lưng cô để trấn an.

 

Chờ cô tỉnh một nữa, phát hiện cả đang vùi trong lòng đàn ông. Điều kỳ quái chính là, cô hề bài xích, thậm chí còn một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.

 

Sự quen thuộc cho an tâm.

 

“Anh là chồng em?”

 

Tề Thiệu sờ sờ mặt cô, thấy cô bài xích, trong lòng lập tức nóng lên.

 

Mặc dù cô nhớ rõ , nhưng cơ thể cô dường như vẫn còn ký ức.

 

, em xem, nhẫn của chúng là một đôi. Em khắc tên , còn khắc tên em.”

 

Cố Vân Khê về phía nhẫn cưới ngón áp út, theo bản năng vuốt ve. Cảm giác ... cũng quen thuộc, giống như cô thường xuyên động tác đó.

 

“Em khát nước.”

 

Tề Thiệu nỡ buông cô , một tay mò cầm lấy cốc giữ nhiệt bàn, đưa nước đến bên miệng cô.

 

Nhìn cô từng ngụm từng ngụm uống, bỗng nhiên nhớ tới tối hôm qua cô liên tiếp đ.á.n.h thức, lẽ là dọa sợ.

 

Cho dù mất trí nhớ, nhiều thứ vẫn khắc sâu trong xương tủy, bản tính sẽ đổi.

 

“Tiểu Khê, em tin lời ?”

 

Cố Vân Khê tựa lòng , đột nhiên hỏi ngược , "Em thích ăn gì nhất?”

 

Khóe miệng Tề Thiệu nhếch lên, cô nhóc lém lỉnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-649.html.]

 

“Cái gì em cũng thích ăn, món nào ăn đều thử một chút. Lòng hiếu kỳ của em nặng hơn bình thường, vô cùng đáng yêu.”

 

Cố Vân Khê bất động thanh sắc quan sát , thật lâu, : "Hình như thích em.”

 

“Không thích, mà là yêu!” Tề Thiệu tự nhiên cúi đầu hôn lên trán cô, thở hòa hợp, "Anh yêu em nhiều, Tiểu Khê . Nếu em còn tỉnh , sẽ phát điên mất.”

 

Trán truyền đến xúc giác ấm áp, Cố Vân Khê thể cảm nhận sự ôn nhu và thương tiếc . Đáy lòng nổi lên một tia ngọt ngào, một chút vui vẻ. "Em nhớ , buồn ?”

 

"Có một chút, nhưng , sẽ khiến em yêu một nữa."

 

Hai tựa , ai rời , liền lẳng lặng cảm thụ khoảnh khắc ấm áp .

 

Tề Thiệu bỗng nhiên lấy một chiếc ví tiền, bên trong đặt một tấm ảnh. Nam nữ trong ảnh thanh xuân dào dạt, đầu dựa đầu, tư thế vô cùng mật.

 

Đây là ảnh chụp khi họ đính ước.

 

"Em xem, đây là bức ảnh chụp chung đây của chúng , luôn mang nó bên .”

 

Phạm Khắc Hiếu

Cố Vân Khê yên lặng hồi lâu, bỗng nhiên một câu, "Ồ, trông em xinh thật đấy.”

 

Tề Thiệu sửng sốt, đó lập tức ha ha. Cô gái yêu, lúc nào cũng tự tin và tươi sáng như ánh mặt trời. “Vâng, vợ là cô gái nhất đời .”

 

Nghe trong phòng truyền tiếng lớn, canh giữ ở ngoài cửa hẹn mà cùng lộ biểu tình như trút gánh nặng.

 

Mây đen bao phủ đỉnh đầu rốt cục tản .

 

Hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai. Về , mỗi một ngày đều là ngày .

 

Hoắc Vân Sơn xoa xoa mi tâm, tâm tình nặng trịch, "Ông nội, ông nghĩ biện pháp , Tiểu Khê thể mất trí nhớ. Đầu óc của con bé vô cùng quan trọng.”

 

Nhiều dự án trọng điểm quốc gia đang chờ cô, mạng viễn thông di động trong quân đội cần đích cô điều hành.

 

Hơn nữa, kiến trúc cơ bản của dự án chip quốc gia thành, với vai trò Tổng kiến trúc sư trưởng, Cố Vân Khê thể vắng mặt? Không cô, dự án thể tồn tại.

 

Cô thực sự quá quan trọng. Trong thời khắc mấu chốt , cô thể xảy bất cứ chuyện gì. Sự cố của cô sẽ gây một chấn động lớn, ảnh hưởng đến vô và sự việc.

 

Anh thà dùng cả tính mạng để đổi lấy ký ức của cô.

 

Hoắc lão lướt mắt cháu trai . "Vân Sơn , ông con lo lắng, nhưng chuyện thể kiểm soát. Lãnh đạo cũng , chỉ cần giữ . Mọi thứ khác đều thể bắt đầu , 'còn núi xanh thì lo thiếu củi đốt'."

 

Đứa cháu cái gì cũng , chỉ là quá câu nệ quy tắc.

 

Hoắc Vân Sơn chỉ khổ. Chỉ khi ở trong guồng máy đó, mới thấu hiểu thế cuộc gian nan đến nhường nào.

 

 

Loading...