Người trong cuộc thường u mê. Sự việc liên quan đến tính mạng của , ai thể giữ bình tĩnh đây?
Một vị Trung y bất ngờ lên tiếng: "Kỳ thật, các vị thể liên hệ với phía đại lục, mời Hoắc lão đích đến đây một chuyến. Ông là danh y duy nhất vẫn mai danh ẩn tích, nếu ông tay, thì sẽ an hơn nhiều."
Tề Thiệu mím môi, thoáng qua di động, : “Hoắc lão gia hiện vẫn còn đang ở nước ngoài. Nước xa cứu lửa gần. Ngoại trừ Hoắc lão gia, Trung y các còn ai thể tin cậy nữa? “
Một vị bác sĩ Trung y khẽ : "Nam Quý Bắc Hoắc, y thuật của Quý lão cũng cao minh, nhưng ông mai danh ẩn tích lâu , hiện chúng cũng rõ tung tích của ông . Hơn nữa, dù tìm , chúng cũng dám chắc ông đồng ý tay cứu giúp . giang hồ hiện tại, chỉ ông mới thể cứu ."
Trong lúc trò chuyện, giọng vị bác sĩ toát lên sự sùng bái tột độ đối với y thuật của hai vị Quốc y vĩ đại .
Tề Thiệu cầm lấy điện thoại, cửa phòng đẩy mạnh . Hoắc Vân Sơn vội vã xông , gọi lớn: "Tề Thiệu! Tiểu Khê..."
Anh liếc mắt thấy Cố Vân Khê bất động giường bệnh, trong khoảnh khắc, suy nghĩ đều hỗn loạn. Anh thể tin chuyện tồi tệ đến mức . Tiểu Khê đối với khác gì em gái ruột thịt. Nhiều năm kề vai chiến đấu tạo nên mối thâm tình sâu đậm.
Lúc , hận thể cô chịu đựng. Anh tự trách mặt kịp thời để bảo vệ cô chu . Hơn hết, căm phẫn, rốt cuộc kẻ nào dám gây thương tổn cho Cố Vân Khê?
"Tại thế ? Kẻ nào ?"
Sát ý trong lòng Tề Thiệu cũng trào dâng dữ dội, nhưng lập tức kiềm chế, ánh mắt dán chặt vợ giường bệnh.
"Bây giờ, cứu là ưu tiên hàng đầu."
Thấy Tề Thiệu im lặng, Hoắc Vân Sơn càng thêm phẫn nộ.
"Cậu bảo vệ Tiểu Khê kiểu gì hả? Sao thể để cô thương ngay mặt ?"
Ánh mắt Tề Thiệu tóe lên tia m.á.u đỏ ngầu, nghiến răng: "Là bảo vệ cô ." thề, sẽ buông tha bất cứ kẻ nào tổn thương cô.
Mặc dù Hoắc Vân Sơn đang trách cứ Tề Thiệu, nhưng thực chất là đang tự trách chính .
Phía , tiếng bước chân dồn dập truyền đến. Anh lùi về , thấy hai đàn ông trung niên đang đỡ một lão già gầy yếu, tay chân vẻ run rẩy bước . Một trong họ đeo theo một chiếc hòm thuốc.
Hoắc Vân Sơn lập tức cúi đầu thật sâu, khẩn thiết: "Quý lão, xin ngài cứu Cố Vân Khê."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-645.html.]
Phạm Khắc Hiếu
Vị Quý lão gia chỉ liếc một cái nhẹ nhàng, ánh mắt toát lên vẻ uy nghiêm thể chối từ. Ông chậm rãi tiến phòng bệnh, thần sắc chuyên chú cô gái trẻ giường.
"Vọng, văn, vấn, thiết. Đây là bốn bước cơ bản của Đông y."
Tề Thiệu quan sát vị lão già khí độ phi phàm , trong lòng chấn động. Hắn hỏi ngay: "Đây là Quý lão trong truyền thuyết 'Nam Quý Bắc Hoắc' mà thường nhắc đến ?"
Hoắc Vân Sơn tức tốc đón vị đại lão suốt đêm, may mắn là chuyện thuận lợi. Chỉ cần rõ mục đích, đối phương sẵn lòng xách hòm t.h.u.ố.c theo đến đây.
" , ông cực kỳ nổi tiếng, là một đại danh y lừng lẫy."
Trong lòng Tề Thiệu bỗng dấy lên hy vọng mãnh liệt. Hắn khẽ khàng: "Quý lão gia, chuyện xin nhờ cậy ngài."
Tề Thiệu nơm nớp lo sợ, dõi theo từng cử động của Quý lão khi ông bắt mạch cho cô. Trái tim cứ treo lơ lửng, cảm giác như thời gian kéo dài đến vô tận. Mãi đến khi Quý lão rút tay về, lập tức sốt ruột hỏi: "Quý lão gia, vợ ..."
Quý lão nhíu mày thật sâu, giọng trầm xuống: "Não vẫn còn đang xuất huyết. Có thể dùng châm cứu để cầm máu, nhưng... mắt hiện giờ mờ, đôi tay cũng còn đủ vững để hạ châm nữa. ."
"Hả?" Hy vọng của Tề Thiệu tan vỡ ngay lập tức, tim như quăng mạnh xuống nền đất lạnh.
Quý lão gia liếc Cố Vân Khê nữa, : " sẽ kê một thang thuốc, cứ cho cô uống, cũng thể cầm m.á.u tạm thời."
Ông thể đừng thở dài mạnh như ? Quả thật là hù c.h.ế.t . Tề Thiệu ôm lồng n.g.ự.c đang đập thình thịch, cảm thấy khó thở.
Hoắc Vân Sơn vội vàng: "Mời Quý lão gia kê đơn thuốc."
Một thang t.h.u.ố.c kê xong. Đến tận hừng đông, Quý lão gia đến bắt mạch cho Cố Vân Khê, vẻ mặt ông bỗng nhiên rơi trầm ngâm.
"Máu ngừng chảy ."
Tề Thiệu ngơ ngác vợ , dám tin: " lầm chứ?"
"Không lầm." Tảng đá lớn đè nặng trong lòng Hoắc Vân Sơn cuối cùng cũng buông xuống.