Khóe môi Cố Vân Khê khẽ cong lên, : "Thời đại điện thoại thông minh 3G đến. Em nghĩ, đây sẽ là một nghiên cứu mang tính đột phá. Nếu thành công, chúng sẽ rút ngắn hơn mười năm để tiến kỷ nguyên công nghệ ."
Hiện tại, thế giới vẫn chỉ đang sử dụng những chiếc điện thoại di động nắp gập đời cũ, chúng chỉ chức năng cơ bản là gọi, nhạc và gửi tin nhắn, ngoài còn chức năng gì khác.
“Điện thoại thông minh 3G?” Giáo sư Miller quả nhiên là tầm , cô đang ám chỉ điều gì. Trực giác mách bảo ông rằng, cô học trò nhỏ một việc lớn từng .
“Lần cũng sẽ tham gia hội nghị. Em yên tâm, sẽ giúp em thư mời. hy vọng đến lúc đó thể tận mắt chứng kiến thành công của em.”
Dù thế nào nữa, ông đặt nhiều tâm huyết cô học trò , và ông cũng hy vọng cô thể gặt hái những thành tựu to lớn, sánh ngang với các sư .
“Vâng, em sẽ chờ thầy ở HK.” Cố Vân Khê hy vọng ông thể giúp cô củng cố vị thế tại đó. Dù ông cũng là một “đại lão” trong ngành, lời vô cùng trọng lượng.
Nói mạnh miệng là , nhưng hiện tại trong đầu cô vẫn nổi một chữ. Cô liếc tờ lịch bàn, khẽ thở dài. Số ngày nghỉ phép e rằng việc cật lực .
Cô lặng lẽ mở máy tính xách tay, xuống dòng tiêu đề: “Lý luận về điện thoại di động thông minh Phát minh vượt thời đại, đưa con tiến kỷ nguyên mới.”
Cô còn nhiều tài liệu tìm kiếm và đối chiếu, liệu tuyệt đối sai sót. Nghe thì đơn giản, nhưng khối lượng công việc thật sự khổng lồ.
Vài ngày , cô mặt tại sân bay.
Khi cô đến, chờ ở đó từ lâu, các học trò đều tập trung đông đủ.
Hoàng Tiềm mừng rỡ tiến lên đón: “Cô, vui gặp cô.”
Anh cô gọi tham gia hội nghị cấp cao nhất trong ngành là vì Cố Vân Khê nhận thấy tác phong chuyên nghiệp và vô cùng thông minh.
Triệu Kim Thụy cũng mặt. "Cô, mắt cô ? Có chuyện gì xảy ạ?”
Cố Vân Khê thức trắng mấy đêm để lên kế hoạch, nên vành mắt cô thâm quầng. “Không , chỉ là ngủ ngon thôi.”
Lý Trừng Minh ngơ ngác hiểu: "Chẳng lẽ hội nghị cũng thể tạo áp lực lớn như cho cô ? Chẳng đây tâm lý cô luôn vững vàng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-634.html.]
Cố Vân Khê dụi dụi mắt, đáp: " còn phát biểu học thuật trong hội nghị, nhưng bài diễn thuyết vẫn còn xong. vốn là kiểu 'nước đến chân mới nhảy', nên hiện tại mới thê t.h.ả.m như thế đây.”
Mọi : (Cạn lời)... Cô thể chuẩn ư?
Cố Vân Khê khẽ liếc họ: “Nếu thể nghỉ phép thêm chút nữa, thì đến mức chật vật như .”
Phạm Khắc Hiếu
“Vậy bây giờ?”
“Cứ bước nào tính bước đó thôi.”
Cứ như , Cố Vân Khê ôm máy tính xách tay gõ lách tách trong phòng chờ. Sau khi lên máy bay, cô máy bay; khi xuống máy bay, cô tiếp tục xe .
Mọi tròn mắt kinh ngạc cô: Thật sự thể việc như ?
Đoàn nhanh đến khách sạn tổ chức hội nghị, từ xa thấy biểu ngữ lớn treo rợp trời.
Cố Vân Khê bước xuống xe, ngẩng đầu lướt qua. Cô chợt nhớ đầu tiên tham gia cuộc thi ngành thông tin điện tử , khi đó cô còn tuổi trẻ ngông cuồng, thích phô trương thanh thế.
“Vào thôi.”
Khi đến quầy đăng ký, đoàn của cô gặp một chút rắc rối. Nhân viên lễ tân tỏ vẻ khó xử, cô : "Thưa cô, lượng cùng vượt quá mức quy định . Theo quy định của chúng , mời chỉ thể dẫn theo tối đa hai nhân viên.”
Hiện tại, cô chỉ dẫn theo sáu học trò mà còn vài vệ sĩ kèm. Điều xem phần quá lố. Rõ ràng đây là một hội nghị học thuật, cần nhiều như ?
“ . Yên tâm, chi phí cho những chúng sẽ tự chi trả.” Cố Vân Khê trực tiếp lấy một tờ séc, : "Trong mười ngàn đô la Mỹ, cấp cho thêm bốn suất hội nghị .”
Đối với cô, quy định chỉ là vật c.h.ế.t, con mới là sinh vật sống, chuyện gì mà tiền thể giải quyết .
Nhân viên lễ tân thấy tiền, chút e ngại: "Chuyện ... hợp với quy tắc.”
Mục đích của Cố Vân Khê chỉ là dẫn những học trò ngoài, va chạm với đời để mở mang tầm mắt, tránh cho bọn họ tự cho là giỏi giang, trở thành ếch đáy giếng. “Hai mươi ngàn đô la Mỹ.”