Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 593

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:24:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vẻ mặt Khương Nghị phức tạp, đành thỏa hiệp: "Được , là sai."

 

"Hôn sự chuẩn thế nào ?" Trần phụ chủ động chuyển đề tài, đều là những nhân vật uy tín, đừng vì chút chuyện nhỏ mà mất hòa khí.

 

“Cần giúp đỡ cứ việc mở lời, dù thì ở khoản cũng kinh nghiệm.”

 

Cố Hải Triều mỉm , : "Không cần cần, Tề Thiệu sắp xếp xong cả . Ở đây cũng đặt vài bàn tiệc rượu, mời cùng chung vui.”

 

Khương Nghị chung quanh bốn phía. Hắn cũng coi như là trải qua nhiều chuyện đời, nhưng Khách sạn Hữu Nghị chỉ cần tiền là thể ở. Nghe nơi đây chỉ dành để chiêu đãi khách nước ngoài, những nhân vật tiền quyền.

 

“Ở đây đắt lắm ?”

 

“Đời chỉ một hôn lễ, đương nhiên tổ chức thật long trọng,” Cố Vân Thải thản nhiên . “Dù gì thì Cố gia chúng cũng thiếu tiền.”

 

Khương Nghị há miệng định giải thích, là chê đắt…

 

“Đến .”

 

Chỉ thấy một đôi trai tài gái sắc tay trong tay cùng bước đến, tài hoa, nàng xinh , trông vô cùng xứng đôi.

 

Trần Chấn Hoa ngơ ngác hai đến gần, lắp bắp: "Em... là Tiểu Khê ?”

 

Cố Vân Khê thể ngờ rằng sáu năm, nhận cô? Quả thực quá vô tâm . “Anh Chấn Hoa, em đổi nhiều lắm ?”

 

"Vô cùng nhiều nữa là đằng khác! Nếu đường, cũng dám nhận. Em chỉ ngũ quan xinh , mà còn …” Trần Chấn Hoa dùng từ ngữ gì để hình dung. "Ừm, khí chất cao quý. Cô gái mười tám tuổi năm nào giờ lột xác thành đại mỹ nhân ."

 

Giờ đây, cô chút giống hình tượng đại tiểu thư hào môn TV, hơn nữa còn là kiểu nữ 'cường nhân' đầy quyền lực.

 

Thật , gen nhà họ Cố thật sự tệ, bởi vì cả bốn em họ đều nét mặt dễ . Khi Cố Vân Khê xuất ngoại, tuy cô trưởng thành hơn bạn bè cùng trang lứa, nhưng cũng chỉ là một cô bé mười sáu tuổi ngây thơ. Ai ngờ sáu năm trôi qua, Cố Vân Khê xinh đến . Khí chất cô tao nhã mà lạnh lùng, nổi bật rạng rỡ giữa đám đông.

 

“Em thích câu .” Cố Vân Khê đảo mắt một lượt, chủ động chào hỏi Ông Trần và cảm ơn sự hiện diện của ông. Cô tỏ vô cùng thiết. Ông Trần là lăn lộn thương trường nhiều năm, qua đủ loại , nhưng ông cũng thể thừa nhận, Cố Vân Khê hiện giờ thật sự khác hẳn ngày xưa.

 

Thời niên thiếu, cô giống như một thanh bảo kiếm mới khỏi vỏ, bộc lộ hết tài năng của . Còn hôm nay, khi cô học thành tài trở về nước, bảo kiếm rèn giũa hảo, thu bộ sự sắc bén, khiến càng thêm kinh ngạc.

 

“Tiểu Khê , cháu thật sự trưởng thành .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-593.html.]

Cố Vân Khê mỉm , đáp: “Cháu kết hôn mà, đương nhiên là lớn.”

 

Tề Thiệu lén lút liếc Tề Tĩnh, đó mỉm khoe khoang: “Vợ nhất, đáng yêu nhất. Quả nhiên sai.”

 

Cái kiểu khoe ân ái lộ liễu đúng là khiến ghét bỏ, chỉ còn im lặng họ.

Phạm Khắc Hiếu

 

Cố Hải Triều lườm nguýt Tề Thiệu. Mấy ngày nay cứ khoe khoang liên tục, sợ khác chắc? Dù thì cũng chỉ là kết hôn thôi, cần quá thế ? Ván đóng thuyền, còn nữa đây.

 

Cố Vân Khê quanh một lượt, hỏi: “Ồ, Vân Vân ? Cô tới ?”

 

đích mời, Thi Vân Vân cũng đồng ý sẽ tới phù dâu cho cô mà.

 

Cố Vân Thải cũng : “Cô cùng . Ngày mai mới đến, đến lúc đó chị sẽ đón cô .”

 

Cố Vân Khê khẽ gật đầu, tầm mắt đảo qua, dừng ở tay của Khương Nghị. Khương Nghị hiểu khẩn trương, lập tức dập tắt điếu t.h.u.ố.c đang hút dở.

 

“Tiểu Khê, lâu gặp.”

 

Cố Vân Khê lộ rõ vẻ ghét bỏ: “Anh học hút thuốc, uống rượu ? "Tiến bộ" thật đấy.”

 

Sau nhiều năm, Khương Nghị vẫn cảm nhận áp lực mạnh mẽ đến từ Cố Vân Khê. Gã gượng một tiếng: “ cũng , ăn buôn bán đều cần xã giao. chỉ là tiện thể hút vài thôi.”

 

“Ha ha, tiện thể?” Cố Vân Khê liếc mắt: “Anh sa đọa .”

 

Khương Nghị khỏi nóng nảy, vội vàng thanh minh: “Ai mà chẳng hút! Tề Tĩnh cũng hút!”

 

Ánh mắt đổ dồn về phía Tề Tĩnh. Bọn họ từ đầu đến cuối như thể chẳng câu nào. Tề Tĩnh im lặng, trong lòng thầm c.h.ử.i rủa: Cái tên c.h.ế.t tiệt ! Rồi lạnh nhạt : “ hút.”

 

Khương Nghị dám tin, : “Tề Tĩnh, còn là em ?”

 

“Ai là em với ?” Tề Tĩnh cảm thấy bất đắc dĩ. Anh sợ Cố Vân Khê, lẽ nào khác sợ ?

 

Khương Nghị: ...

 

Cố Vân Khê thản nhiên bọn họ, thu hết động tác nhỏ của họ đáy mắt. “Được , ăn cơm . đói bụng .”

 

 

Loading...