Mắt Cố Vân Khê ướt, vô ký ức và cảm xúc chợt ùa về. Cô vươn tay , rạng rỡ : "Đeo nhẫn cho em ."
Niềm vui sướng trào dâng như thủy triều. Tề Thiệu run rẩy đeo chiếc nhẫn lên ngón áp út của cô, đó reo lên một tiếng hoan hô, nhảy dựng ôm chặt lấy cô.
“Tiểu Khê, vui.”
“Tiểu Khê, hai đứa thật sự kết hôn ngay bây giờ ?” Khi Hoắc Vân Sơn nhận tin thì vội vàng chạy tới, nhưng thấy họ cửa Cục Dân chính. "Gấp gáp đến ư?"
Cố Vân Khê hào hứng vẫy tay với , : " thế, đến đúng lúc quá, nhân chứng cho em ."
Vẻ mặt Hoắc Vân Sơn cực kỳ phức tạp: "Em báo cáo với cấp ?”
Cố Vân Khê nghi hoặc, tưởng tai vấn đề, băn khoăn hỏi: “ Có vấn đề gì ạ?”
Hoắc Vân Sơn thở dài bất lực: "Quân nhân bắt buộc báo cáo hồ sơ kết hôn lên Tổng cục."
Cố Vân Khê:...
"Chúng quân nhân..." Giọng Tề Thiệu đột nhiên nhỏ dần, mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc, lắp bắp: "Tiểu Khê, em…..."
Hai ngơ ngác . Dường như cả hai bỏ sót một thông tin quan trọng nào đó. Đơn vị mà Cố Vân Khê nhậm chức là cơ quan cấp bậc cao thứ hai trong quân khu, tất cả nhân viên việc bên trong đều là quân nhân. Điều đồng nghĩa, cô cũng là một quân nhân "mới lò".
“Lần đầu tiên, em kinh nghiệm gì hết." Cố Vân Khê hổ tả nổi. Khi ký tên các bản thỏa thuận , cô kỹ nội dung chi tiết, thành bỏ qua mất điều kiện . "Giờ đây?"
Hoắc Vân Sơn cô Tề Thiệu, chút bất đắc dĩ: "Em suy nghĩ kỹ ? Thật sự gả cho Tề Thiệu ?"
"Em nghĩ kỹ , em là nhất thời xúc động." Cố Vân Khê trời sinh vô cùng lý trí, nếu thể cô nguyện ý bước lễ đường, thì đó là mà cô thật sự yêu thích.
Ở chung lâu ngày, nảy sinh tình cảm sâu đậm là điều đương nhiên. Hơn nữa, khi ở bên cô cảm thấy cực kỳ thoải mái, vĩnh viễn cần lo lắng sẽ tổn thương .
Bọn họ thích , chung quan điểm, như chẳng đủ ?
Hoắc Vân Sơn đành bó tay, lấy giấy bút và mẫu đơn , : "Dựa theo bản mẫu mà báo cáo kết hôn , sẽ xử lý giúp em."
Cố Vân Khê quả thật kinh nghiệm ở phương diện , nên vô cùng cảm kích . "Cảm ơn họ.”
Cô tìm một chỗ yên tĩnh báo cáo kết hôn, đó ký tên lên.
“Vậy cũng ?" Tề Thiệu nhanh chóng giành lấy giấy bút. Thôi kệ, cũng cần một bản, kẻo bọn họ còn tiếp tục khó, cản trở con đường kết hôn của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-584.html.]
Hoắc Vân Sơn thấy bộ dạng cuồng nhiệt của Tề Thiệu thì khóe miệng khỏi co rút, : "Tiểu tử thối, nếu dám phụ lòng Tiểu Khê, thì cứ chờ xem đến thu thập như thế nào.”
“Không đời nào, đời chỉ yêu Tiểu Khê thôi." Tề Thiệu chỉ , nếu Cố Vân Khê, nghĩ, sẽ cô độc sống quãng đời còn : "Anh họ, vất vả cho , hôm nay giúp chúng cho xong chuyện .”
Hoắc Vân Sơn nhịn châm chọc: "Kết hôn thôi mà, cần gấp gáp như chứ?”
“Ha ha." Tề Thiệu liếc mắt, hạ giọng : "Tên hình như từng yêu vợ của thì ?”
Cố Vân Khê động tác im lặng, tinh quái với : "Suỵt, đời gì nhiều tình yêu đích thực như trong phim, đa phần đến với đều là sự chấp nhận và phù hợp thôi.”
Hoắc Vân Sơn tất cả những gì bọn họ với , khỏi tức , hai cái tên lương tâm !!!
“Tề Thiệu, chỗ của thiếu .”
Tề Thiệu liếc qua, thấy là cột tuổi, bèn : "À, điền giúp một chút, 25 tuổi."
Cố Vân Khê tại , trong lòng chút nhảy dựng, hiểu chút bất an.
“Tiểu Khê, ?”
Cố Vân Khê nên lời, dứt khoát sang chuyện khác: "Không gì, em gọi điện thoại với cả một tiếng, cũng chuyện với cha .”
“Được.”
Cố Vân Khê gọi điện thoại cho trai, : "Anh, em sắp kết hôn , khi nào thì thể đến Bắc Kinh một chuyến?"
Cố Hải Triều vì gặp em gái nên vẫn còn lo lắng. tin , lập tức nổi trận lôi đình: “Cái tên nhóc Tề Thiệu …”
Cố Vân Khê mơ hồ thấy giọng khác, hình như quen tai, nên cô vội hỏi trai: "Ai đang ở cạnh ?”
Là Tề Tĩnh.
Phạm Khắc Hiếu
Cố Vân Khê chợt nảy một suy nghĩ. Theo nguyên tác, hình như Tề Thiệu sẽ gặp chuyện năm 25 tuổi, 'tráng niên mất sớm', để bộ cơ nghiệp cho Tề Tĩnh... Mà trùng hợp , năm nay Tề Thiệu đúng 25 tuổi!
Cuối cùng, hai cũng kịp chạy đến Cục Dân chính những phút cuối cùng khi đóng cửa để tất thủ tục đăng ký kết hôn.
Tề Thiệu nâng cuốn sổ đỏ thẫm lên, mặt mày rạng rỡ, vui vẻ đến mức chẳng giấu nụ , : "Tiểu Khê, chúng chính thức là vợ chồng đấy!"