Lớp thiếu niên thiên tài trong truyền thuyết, chỉ tuyển nhận những học sinh thông minh nhất cả nước, mỗi một học sinh đều là tinh hoa hiếm , tinh trong tinh , nhất định là nhân vật tầm thường.
Hàng xóm đồng loạt nhào tới vây quanh cô, "Chúc mừng cháu, Tiểu Khê! Không ngờ cháu thực sự là thiên tài!”
“Cái cũng quá lợi hại , trực tiếp lấy vé thi nghiệp trung học! Nếu nhớ nhầm, cháu còn đang học trung học cơ sở mà.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của Cố Vân Khê khẽ nhếch lên, mặt mày trầm tĩnh, "Cháu mới học lớp Bảy ạ.”
“Ôi chao, lớp Bảy thể thi nghiệp trung học, quả nhiên là ưu tú! Tiểu Khê, cháu thật tiền đồ.”
“Tiểu Khê, cháu vẻ vang Cố gia, phần mộ tổ tiên Cố gia bốc khói xanh , thật cho hâm mộ.”
Trong sân viện của họ cư nhiên xuất hiện một tiểu thiên tài như , ai nấy đều cảm thấy vinh dự lây, chừng tương lai còn thể thơm lây.
Một màn chúng tinh phủng nguyệt (trăm vì vây quanh mặt trăng) kích thích Cố lão thái quá mức, bà thể tiếp thu , "Ha ha, mấy cảm thấy một học sinh trung học cơ sở thể thi thành tích gì ? Chỉ một chiêu mà liền thể thăng thiên? Dù thì cũng tin.”
Về phần trường học, nhất định là Cố Vân Khê lừa gạt hồ đồ .
Trong lòng thím Cố tức giận thôi, vốn là lúc con gái nở mày nở mặt nhất, nhưng Cố Vân Khê đè đầu. Bà cất giọng chua ngoa: "Chỉ là vé cửa mà thôi, cũng thi đậu lớp thiếu niên , gì mà đắc ý chứ.”
Cố Vân Khê cũng tức giận, chỉ nhàn nhạt đối phương.
Ngược Hiệu trưởng Trương tức giận, đứa nhỏ đúng là quá khổ sở: "Toàn thành phố chỉ mười suất như . Bạn học Cố Vân Khê, em đặc biệt ưu tú, cần để ý đến cái của khác, hãy kiên định con đường của , học tập thật , dũng cảm leo lên đỉnh cao tri thức.”
“Vâng.” Cố Vân Khê thần sắc kiên định. Tự sống , đó mới là sự phản kích lớn nhất.
Cố Như giống như mất hồn, thần sắc dại , cứ như thể thấy một chuyện thể tưởng tượng nổi.
Cô khỏi bật thốt lên, "Cố Vân Khê, chị thể là thiên tài?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-58.html.]
Trong ký ức của Cố Như, Cố Vân Khê là một cô gái rụt rè, e thẹn, thành tích học tập kém cỏi, thứ đều mờ nhạt. Nếu cứu đàn ông , cô thể vận may khác như ?
Cố Vân Khê nhếch mày hỏi ngược , "Sao thể? Chị nghĩ hiểu rõ em lắm ?"
"Chị..." Cố Như c.ắ.n mạnh đầu lưỡi. Cơn đau sắc lẻm kéo cô trở với thực tại một chút.
Cố Như vốn dĩ tính toán sẽ cố gắng nhảy lớp để lên thẳng cấp hai, nhờ đó thể theo dõi sát nhất cử nhất động của Cố Vân Khê. Mùa thu năm nay chính là thời điểm mấu chốt: Cố Vân Khê sẽ tay cứu đàn ông nọ, và cô chỉ cần bám theo để "tùy cơ ứng biến" là .
Với đầu óc lanh lợi của , cô chắc chắn thể cướp cơ duyên trời cho của Cố Vân Khê. Hơn nữa, cô hiểu rõ tính cách và sở thích của đàn ông đó nhất, nhất định thể 'tóm gọn' .
giờ thì ? Tất cả kế hoạch đều tan vỡ. Cô thậm chí còn nghi ngờ liệu thật sự sống ? Sao chuyện khác xa so với ký ức như ? Chẳng lẽ chỉ là một giấc mộng hão huyền?
Cố Vân Khê thấu chuyện, nhưng vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên. Sau khi tiễn hiệu trưởng về, cô mới trở phòng và lên tiếng cảnh báo, "Ánh mắt Cố Như em , con bé đang âm mưu gì, nên cẩn thận một chút.”
Cố Vân Thải đồng tình, "Chị cũng thấy con bé cứ kỳ cục , ánh mắt lạnh toát cả sống lưng."
Cố Hải Triều nhíu chặt mày, nét mặt đầy khó chịu, "Trước đó nó còn gặp , khăng khăng Tiểu Khê vấn đề về thần kinh."
Cố Hải Ba hừ lạnh một tiếng, "Nó mới là đứa vấn đề! Mấy hôm nó cứ lăm le xông đây, cứ gặng hỏi em mấy cái túi ni lông em xách xách hằng ngày chứa gì. Cuối cùng em khóa cửa nhốt nó ở ngoài luôn, thật sự là đáng ghét!"
Thằng bé tuy nhỏ tuổi nhưng quả thực hề ngu ngốc. Lời lập tức khiến mấy chị em chú ý, "Chuyện xảy lúc nào ?"
Phạm Khắc Hiếu
Cố Hải Ba nghiêm túc hồi tưởng , “Hôm đó Tiểu Khê giữ học thêm. Em đói quá nên về sớm. Bình thường, em luôn đợi Tiểu Khê tan học hai đứa cùng về, nhưng ngày đó đói bụng cồn cào, em chạy về nhà ăn vội hai cái bánh bao mới đón em . Còn về chuyện tại mua bánh bao ở tiệm ngoài cổng trường , đắt thấy mồ! Giá đắt gấp đôi so với bánh nhà tự !"
Cố Hải Triều xoa đầu em trai, "Việc chế tạo bí mật trong phòng chúng tạm thời thể công khai, hết sức cẩn thận. Một khi bọn họ đang chế tạo ăng ten, bộ thu nhập từ việc ăn cũng sẽ bại lộ. Đương nhiên, điều đó sẽ kéo theo vô rắc rối phiền phức."
Nghe , Cố Vân Thải chút lo lắng, "Hy vọng chúng thể thuê phòng sớm một chút. Cái đại tạp viện quá nhiều tò mò dòm ngó, giấu giếm lâu cũng . Tuyệt đối coi thường lòng đố kỵ của đời, nhất là khi phòng thứ hai (chú thím) vẫn luôn mang ác ý đối với gia đình họ."
Cố Hải Triều chuyển sang vấn đề học tập của em gái út, "Tiểu Khê, vòng sơ khảo của em thông qua , tiếp theo em gì nữa?"