Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 573

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:23:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Vân Khê tiếp tục tranh thủ quyền lợi cho bản : “Kết hợp lao động và nghỉ ngơi sẽ đem hiệu suất cao hơn. Thỉnh thoảng vẫn cần ngoài thư giãn để đổi khí, như thể kích thích thêm nhiều cảm hứng mới.” Cô cần danh tiếng, cũng quan tâm tiền bạc; nếu cần, cô sẵn sàng quyên góp bộ gia sản. nếu ngay lúc họ cô hy sinh tất cả, bao gồm cả tài sản và cuộc sống cá nhân, thì quả thực là quá khó khăn đối với cô.

 

vẫn đang nắm giữ một quỹ tín thác Mạc thị, thể giao phó hết cho Tề Thiệu . Nếu , sẽ dùng hai phận khác , ngài thấy ? Một phận dùng khi tiếp xúc bên ngoài, một cái dùng trong phạm vi nội bộ? Kẻ gián điệp cũng thể nắm bộ thông tin về .”

 

Lãnh đạo im lặng cô.

 

Ông bất đắc dĩ thở dài một . Đứa trẻ quá thông minh, quá chính kiến, khác biệt so với những trí thức yêu nước truyền thống.

 

Không chỉ năng lực khoa học kỹ thuật của cô mạnh, dường như cả lĩnh vực tài chính cũng là thế mạnh vượt trội. Tầm của cô đối với thời đại quả thực khác xa. Cô cực kỳ phù hợp với vị trí ‘chiến lược gia’, chứ chỉ giới hạn ở hai lĩnh vực .

 

Ông vốn luôn dành sự bao dung đặc biệt cho những tài năng hiếm . “Khi còn học, cô nhiều thời gian nghỉ ngơi ?”

 

Cố Vân Khê híp mí: “Cho nên, bây giờ đang hối hận đây.”

 

Vị lãnh đạo xoa xoa giữa hai đầu lông mày, hỏi: “Quan hệ của cô và Tề Thiệu là gì?”

 

Cố Vân Khê sửng sốt: “Không ngài đều ? Chúng yêu vài năm, và hiện tại tính đến chuyện kết hôn. Theo quan điểm của chúng , an cư mới lạc nghiệp, cũng sẽ yên tâm hơn.”

 

kết hôn cũng là chuyện sớm muộn, kết hôn sớm bằng kết hôn sớm hơn.

 

Vị lãnh đạo gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, mỉm : “Tề Thiệu là nhân tài tài chính hiếm . đ.á.n.h giá cao khả năng kiếm khối tài sản khổng lồ thị trường tài chính quốc tế suốt những năm qua.”

 

Cố Vân Khê theo bản năng gật đầu. Cô công nhận rằng, kiếm tiền từ thị trường nước ngoài cảm giác thật sự .

 

“Ý của ngài là để phát triển ở nước ngoài ? Vậy thì thị trường Mỹ chắc chắn loại trừ .”

 

Vị lãnh đạo thấy cô còn đang ngơ ngác, nhịn khẽ : "Nếu là như thì hai kết hôn, sẽ sống xa ?”

 

Cố Vân Khê thoáng sửng sốt, quả thật cô từng nghĩ xa đến chuyện đó.

 

“Thị trường quốc tế rộng lớn hơn trong nước nhiều, trong nước kiếm tiền, mà là..."

 

Cô lập tức nhận vấn đề. Cô và Tề Thiệu thống nhất sẽ cùng dốc sức phát triển sự nghiệp tại quê nhà. ý của vị lãnh đạo , rõ ràng như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-573.html.]

"Mấy năm nay, dù xảy chuyện gì, vẫn luôn ở bên cạnh , từng rời bỏ..."

 

Vị lãnh đạo đột nhiên lớn, trêu chọc: "Thậm chí vì cô mà tức giận đến mức san phẳng cả thị trường tài chính nước Mỹ..."

 

Cố Vân Khê:.... Cô hổ đến mức chỉ đào một cái lỗ chui xuống đất ngay lập tức.

 

Cô vội vàng phủ nhận: "Đây đều là lời đồn thổi! Người thông minh sẽ tin những chuyện nhảm nhí .”

 

Vị lãnh đạo càng lớn hơn, tiếng vang vọng.

 

Trên đường về, Hoắc Vân Sơn liếc cô vài , cuối cùng nhịn hỏi: "Cuộc gặp suôn sẻ ?”

 

“Cũng tạm thôi." Cố Vân Khê giải thích gì thêm, chuyển chủ đề: "Tiếp theo em sẽ bế quan (tập trung nghiên cứu) một tháng, mau chuẩn nhiều món ngon cho em ."

 

Hoắc Vân Sơn hiểu rõ tính cách của cô, đáp: "Mỗi ngày em ăn gì, cứ gọi món. Anh sẽ cho riêng cho em."

 

Cố Vân Khê vẫn rõ một chuyện, bèn nhịn hỏi thẳng: "Dù gì cũng là Thượng tá , còn đích những việc nhỏ nhặt chứ?" Cô thấy điều vẻ... hợp lý lắm.

 

“Em là do giới thiệu, chúng quan hệ thiết. Trong cơ sở , em chỉ tín nhiệm mỗi ." Hoắc Vân Sơn xoa đầu cô, ánh mắt tràn đầy ý : "Giờ em quan trọng đến mức nào chứ? Cấp đặt kỳ vọng lớn em đấy."

 

Việc cô về nước họ trực tiếp đưa về thủ đô, chỉ riêng điều đó thôi cũng đủ thấy cấp coi trọng cô đến mức nào.

 

Phạm Khắc Hiếu

Cố Vân Khê cũng cảm thấy tự tin hơn nhiều. "Vâng, em ."

 

Trở khách sạn, Cố Vân Khê bất ngờ thấy một thể nào ngờ tới. "Tiểu Khê, cháu về ?"

 

Vị lão giả tóc điểm bạc điềm nhiên chiếc sofa trong phòng. Vẻ mặt ông hiền từ, ánh mắt giống hệt như đầu tiên cô gặp ông, gợi nhớ về một quãng thời gian xa.

 

Cố Vân Khê mừng rỡ chạy nhanh tới, tươi: "Ông ngoại, ông tới đây?"

 

Hoắc lão gia thầm đ.á.n.h giá cô gái nhỏ sáu năm gặp. Giờ đây, cô thoát khỏi vẻ ngây ngô và tính cách trẻ con năm xưa, trở nên trưởng thành và điềm đạm hơn nhiều.

 

Ông cực kỳ vui mừng. Về là . “Lại đây, đưa tay cho ông xem nào."

 

 

Loading...