Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:09:27
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Hải Triều lẩm nhẩm tính toán, con lợi nhuận hiện khiến kinh ngạc đến mức nghẹt thở, hai tay run lên bần bật, ánh mắt sáng rực lạ thường. "Làm! Em xem chúng nên thế nào?"

 

Cố Vân Khê tràn đầy tự tin. "Trước tiên, chúng thuê một căn nhà lớn hơn, tuyển thêm vài đáng tin cậy đến việc. Chỉ cần kỹ thuật then chốt nhất trong tay chúng , việc ăn thể duy trì lâu dài."

 

Cố Hải Triều vẫn còn chút do dự, nhưng tuyệt đối tin tưởng em gái . Cô , .

 

Hai em Cố Hải Triều chuyện với chú Trần, chú Trần vui mừng khôn xiết, lập giao kèo ngay tại chỗ. Sau , nhà họ Cố chỉ chuyên tâm sản xuất, ưu tiên cung cấp hàng cho nhà họ Trần, còn việc tiêu thụ và lắp đặt thì do nhà họ Trần phụ trách bộ.

 

Còn về thị trường ngoài tỉnh thành, đó là một câu chuyện khác . Chú Trần bọn họ thuê chỗ ở mới, liền lập tức huy động mối quan hệ quen của , giúp đỡ tìm kiếm địa điểm thích hợp.

 

Ông cũng sốt ruột kém, nếu khả năng sản xuất theo kịp, thì nhiều đơn đặt hàng sẽ trôi mất. Mỗi ngày từ chối nhiều tiền đến thế, ruột ông đau như cắt. Còn về nhân viên lắp đặt thì thành vấn đề. Trong xã hội bây giờ, nhiều đang cần việc , lẽ nào sợ tuyển thích hợp ?

 

Anh em Cố Hải Triều về tới sân, chợt thấy Cố lão thái dõng dạc khoe khoang, giọng bà oang oang, đầy vẻ đắc ý.

 

“Tiểu Như nhà từ nhỏ thông minh lanh lợi, là niềm tự hào của cả nhà đó.”

 

Thím Cố cũng dương dương tự đắc tiếp lời, "Tiểu Như thành công vượt qua cuộc thi nhảy lớp, bây giờ là học sinh lớp sáu , đúng là mặt mũi của Cố gia chúng .”

 

Cố Như vây ở giữa, mặt lộ vẻ ngượng ngùng, khiêm tốn đáp vài câu, khiến đám đông xung quanh bằng ánh mắt hâm mộ ngớt.

 

Cố Như liếc mắt một cái thấy em Cố Hải Triều , ánh mắt chợt lóe lên, "Chị Tiểu Khê, tháng chín em học trung học cơ sở , đến lúc đó chị che chở cho em nha.”

 

“Không em ruột học lớp Bảy ?” Cố Vân Khê hờ hững trả lời một câu, chút cảm xúc.

 

Nhảy lớp? Thần đồng? , với kiến thức của xuyên , những bài tập cấp tiểu học còn chút khó khăn nào.

 

Tuy nhiên, chỉ cần chăm chỉ sách thì luôn thể kiếm một tương lai tươi sáng, lợi dụng ưu thế xa trông rộng của kẻ sống bố cục , những chuyện sinh nhai cơ bản sẽ còn là vấn đề.

 

Thím Cố ngẩng đầu lên, vẻ mặt khinh thường: "Ai thèm che chở chứ? Tiểu Như nhà là thần đồng đích thực, giống một tự nhận là thiên tài, ha ha.”

 

Cố Như ngượng ngùng lắc đầu, "Mẹ, đừng như , chúng đều là chị em nhà mà. Chị Tiểu Khê, mặc dù thành tích học tập của chị , nhưng tính tình chị , chăm sóc khác nhất, còn phiền chị chăm sóc em nhiều hơn nha.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-57.html.]

 

Lời mang ý tứ sâu xa. Cố Vân Khê khỏi cảm thấy vui vẻ, đây là dựa dẫm cô? Cô rốt cuộc điểm nào mà khiến cho sống coi trọng như thế? Điểm quả thực đáng để suy nghĩ sâu xa.

 

“Chỉ sợ , chị cũng cần khác chiếu cố, dù thì chị em cũng đều còn là trẻ con như mà.”

 

Cố lão thái và thím Cố giận đến tím mặt, thầm mắng đứa ranh con thối đúng là đồ hổ.

 

đúng lúc , một bóng vội vã xông , "Cố Vân Khê, bạn học Cố Vân Khê ở đây ?”

 

Cố Vân Khê đầu , khỏi ngây , "Hiệu trưởng Trương, thầy tìm tới tận đây ạ?”

 

Lòng hiếu kỳ của lập tức khơi gợi. Thầy hiệu trưởng đích đến tận nhà một học sinh bình thường? Tình huống gì đang xảy ?

 

Hiệu trưởng Trương thấy cô, ánh mắt liền sáng rực, hưng phấn , "Bạn học Cố Vân Khê, thầy mang đến cho em một tin tức cực kỳ !”

 

Toàn bộ sân viện yên tĩnh, tất cả đồng loạt vểnh tai lắng .

 

Trong ánh mắt tò mò của vô , Hiệu trưởng Trương lớn tiếng tuyên bố mặt , "Bạn học Cố Vân Khê, chúc mừng em thông qua sơ khảo lớp thiếu niên thiên tài! Em nhận cửa thi nghiệp trung học ! Chúc mừng em, em trở thành học sinh đầu tiên trong lịch sử trường chúng lấy tư cách trực tiếp đến trường đại học hàng đầu trong nước.”

 

Hiện trường tĩnh lặng, hai mặt . Lời của Hiệu trưởng Trương, mỗi một chữ đều hiểu, nhưng khi ghép thì thể nào hiểu nổi. Rốt cuộc là chuyện gì sai sót ?

 

Môi Cố lão thái run rẩy, "Hiệu trưởng, ông nhầm ? Cố Vân Khê chính là một tiểu phế vật vô dụng mà thôi.”

 

Hiệu trưởng Trương thản nhiên quét mắt bà, lão thái thái cũng phúc hậu, là bà nội ác độc bất công chuyên chèn ép cháu gái đó ? "Em là một thiên tài và điều đó các trường đại học hàng đầu trong nước chứng nhận .”

 

Thông qua vòng sơ khảo đó là một sự tán thành lớn đối với bản .

Phạm Khắc Hiếu

 

Mọi cuối cùng cũng kịp phản ứng, a a a, hiện trường lập tức sôi trào.

 

Tất cả dùng ánh mắt tràn ngập cuồng nhiệt về phía Cố Vân Khê. Mầm non thiên tài thiếu niên, quả là chuyện !

 

 

Loading...