Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 564

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:23:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cho dù như thế, những cuộc điện thoại vẫn dồn dập đổ về từ khắp nơi.

 

“Daisy hỏi ngài, Quỹ SX thể bắt đầu kết toán ?”

 

Lần Quỹ SX bỗng nhiên nổi tiếng, lọt mắt xanh của vô nhà đầu tư, thể là thành công vang dội.

 

Tề Thiệu cần nghĩ ngợi gật đầu, “Kết toán , chiếu theo quy củ cũ. Một phần ba lợi nhuận thu mua tài sản chất lượng , một phần ba đầu tư, chọn lựa các công ty khởi nghiệp tiềm lực để đổ vốn, một phần ba tiếp tục tiến thị trường tài chính.”

 

“Vâng.”

 

Điện thoại vang lên: “Là ngài George liên hệ.”

 

Tề Thiệu nhíu mày, nhưng vẫn đưa tay nhận lấy, giọng điệu lạnh tanh:

 

“Chuyện gì?”

 

Thanh âm hăng hái của George vang lên: “Chúng cùng một phi vụ .”

 

Tề Thiệu chút bất đắc dĩ. Vừa mới kết thúc một trận chiến, ông phấn chấn tiếp tục như thế?

 

“Ông trúng quốc gia nào?”

 

nghiên cứu Đông Nam Á trong nhiều năm. Bong bóng ở Đông Nam Á quá lớn. Chúng giúp 'chọc thủng' nó để thị trường kinh tế trở trạng thái 'bình thường'…”

 

Đối mặt với những lời ngụy biện vô liêm sỉ như , Tề Thiệu thể phục. những sinh trái tim, tập kích thị trường tài chính nước khác, còn là hỗ trợ .

 

“Lấy Hong Kong trung tâm, khuếch tán các quốc gia xung quanh, đến lúc đó một lưới tóm gọn, thế nào? Rất kích thích ?”

 

Sắc mặt Tề Thiệu đổi: “Ông ở quốc gia khác ý kiến, nhưng Hong Kong thì tuyệt đối .”

 

George thấy kỳ quái, hỏi ngược : “Tại ?”

 

“Hong Kong là một phần của đất nước chúng .” Tuy danh nghĩa quốc tế còn , nhưng đó vẫn là đất nước của họ.

Phạm Khắc Hiếu

 

George lớn:

 

“Cậu điên ? Loại như chúng còn quốc tịch? Chúng của một quốc gia nào đó, mà là địa cầu, luật pháp của một quốc gia trói buộc, gì thì , tận hưởng quyền lực tuyệt đối.”

 

Quá cuồng vọng. Tề Thiệu lạnh lùng : “ mặc kệ nhiều lý do đó của ông. Ông nhớ kỹ một điều, Hong Kong do trấn giữ, ai cũng thể động .”

 

lúc , trợ lý hưng phấn kêu lên: “Boss, máy bay Cố tiểu thư tới bầu trời Hong Kong, đang chuẩn hạ cánh.”

 

Tề Thiệu xong vô cùng phấn khích, tiện tay tắt điện thoại ném lòng trợ lý, sải bước nhanh ngoài.

 

Cửa khoang máy bay mở , một ảnh nhẹ nhàng xuất hiện ở cửa: “Tiểu Khê.”

 

Rốt cuộc cũng thấy cô gái ngày nhớ đêm mong, hốc mắt Tề Thiệu đỏ hoe. Anh xúc động tột độ, lao tới ôm cô thật chặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-564.html.]

 

“Tiểu Khê, cuối cùng em cũng trở về. Anh lo lắng cho em. Mỗi ngày đều hối hận, hối hận vì nên rời khỏi nước Mỹ, để em một ở đó.”

 

Gì mà lấy đại cục trọng, nghĩ tới để cô một lưu ở nơi nguy hiểm đó, khác theo dõi đời sống riêng tư 24/24, liền cảm thấy bức bối, khó chịu khôn nguôi.

 

Khóe mắt Cố Vân Khê cũng đỏ lên, nhưng khóe miệng vui vẻ nhếch lên cao: “Em , em . Xem , em bình an trở về .”

 

Tuy rằng như , nhưng cô là m.á.u thịt, thần thánh gì cũng .

 

Anh hận thể hòa cô một: “Chúng kết hôn ngay lập tức . Sau em , sẽ đó, vĩnh viễn rời xa.”

 

Anh chán ngấy cảnh lo lắng đề phòng, cũng trải qua thêm một nào nữa.

 

“Được.”

 

Một tiếng ho nhẹ vang lên, thể Cố Vân Khê cứng đờ. Hỏng bét, cô quên là còn những khác.

 

Cô nhẹ nhàng đẩy , nhưng Tề Thiệu nhất quyết ôm chặt cô buông, phớt lờ ánh mắt của xung quanh.

 

Anh chỉ chìm khoảnh khắc , ôm chặt lấy cô gái yêu.

 

“Cố tiểu thư.” Là đại quản gia, ông bình tĩnh trẻ tuổi đang ôm , thần sắc nghiêm túc.

 

Cố Vân Khê lúc mới nhớ ông. Thật kỳ lạ, đôi lúc sự hiện diện của ông nhạt nhòa, nhưng lúc mạnh mẽ đến bất ngờ. Đây lẽ là tố chất nghề nghiệp đặc trưng của quản gia?

 

Cô vỗ vỗ lưng Tề Thiệu. “Được , em vẫn còn chút việc xử lý, mau buông tay.”

 

Tề Thiệu ôm cô một hồi lâu mới buông , nhưng thuận thế nắm lấy tay Cố Vân Khê, cũng đan chặt mười ngón tay . Tâm trí lúc chỉ chứa đầy hình bóng cô.

 

George một bên khóe miệng co rút. Cảnh phát "cẩu lương" khiến George cảm thấy sắp no đến phát ngấy.

 

Ông là một đàn ông to lớn, còn đang sống sờ sờ mặt, mà hai lướt qua như thấy gì? Thật quá đáng.

 

“Tề Thiệu, giải quyết chuyện quá xuất sắc, xin chúc mừng.”

 

Tề Thiệu lúc mới để mắt tới George, bất ngờ: “George? Sao ông mặt ở đây?”

 

Tuyệt vời, đúng là hề nhận ông !

 

George nghẹn lời. “Đương nhiên là cùng Cố về , Cố còn đưa gặp ông ngoại cô .”

 

Ông cố tình lấp lửng, tạo áp lực tâm lý cho Tề Thiệu.

 

Nào ngờ, Tề Thiệu quan tâm: “Ông ?”

 

“Cái gì?” George hiểu ý .

 

 

Loading...