Cố Hải Ba im lặng một cách bất thường. Đứa trẻ trầm lặng nửa lời cũng hé răng, cho dù đ.á.n.h mãi cũng kêu. Thế mà bây giờ xem, cô bé nhanh mồm nhanh miệng đến mức , khác xa so với ký ức của như chứ?
“ là trai của em , khen em mới đúng chứ.”
Hoắc Minh Duyệt hất cằm, : "Thật sự là khen ? A, , là mà chị Tiểu Khê thích nhất."
“ là ruột của em !” Cố Hải Ba trừng mắt cô bé. Cô bé bình thường mà, hai họ còn giúp đỡ cơ mà, lúc cô cứ nhất quyết so đo với thế nhỉ?
Hoắc Minh Duyệt lớn, : " cũng là em họ chị cơ mà."
Khóe miệng Cố Hải Ba giật giật. Em họ là giả, hề quan hệ huyết thống nào hết nhé!
"Sao cô cứ thích tranh cãi với chuyện gì?"
Hoắc Minh Duyệt chẳng cần nghĩ ngợi: “ chỉ chị Tiểu Khê chú ý nhiều hơn, nhiều hơn thôi!”
Cố Hải Ba: ... Cậu quả nhiên nên tranh luận với đứa trẻ bướng bỉnh !
Cố Vân Khê nhấp ngụm canh gà hầm thơm ngào ngạt, thỉnh thoảng ngẩng đầu về phía hai nam nữ trẻ tuổi đang đấu võ mồm ngớt.
Vấn đề là, một đây nổi tiếng là tự kỷ hướng nội, còn một đ.á.n.h giá là nội tâm đen tối, ưa khác bắt chuyện chút nào.
Phạm Khắc Hiếu
Cô thì thầm hỏi: "Bọn họ vẫn cứ như thế ?"
Kể từ khi đưa Cố Hải Ba đến đây sinh viên trao đổi, sắp xếp xong chỗ ở ký túc xá, cô gần như phó mặc chuyện cho hai đứa. Dù , cô quá nhiều việc , Cố Hải Ba cũng trẻ con, cô cần thiết lúc nào cũng kè kè giám sát .
Tề Thiệu bên cạnh cô vẻ mờ mịt: "Hình như ."
Hắn quan tâm khác, chỉ quan tâm đến Cố Vân Khê. “Em vẫn uống thêm một chén nữa ? Món canh hầm cả buổi sáng , bổ dưỡng đấy.”
Cố Vân Khê đưa chén canh qua, : "Vậy em ăn đùi gà nữa, em ăn cánh gà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-538.html.]
Phải công nhận, hai đứa nhóc tinh nghịch trong phòng, khí bỗng trở nên náo nhiệt hơn nhiều, âm thanh đều là tiếng cãi cọ của chúng.
Tề Thiệu múc một chén canh, đưa tới mặt cô, hỏi: "Lần em thể nghỉ ngơi mấy ngày?"
“Khoảng một tuần .” Cố Vân Khê dự định nghỉ ngơi một chút, một bản báo cáo tổng kết công việc. Đây cũng là chuyện dễ dàng.
Về phần Trung tâm Hàng Vũ trụ bên ... Ánh mắt cô lóe lên. Cô thể đặt tất cả hy vọng lên vai khác, cô tự nghĩ biện pháp.
" , quen ai trong hệ thống vũ trụ ?"
Quy tắc là thứ c.h.ế.t, con mới là thứ sống. Chỉ cần là thì sẽ nhược điểm, cô tin là thể tìm kẽ hở để luồn lách .
Tề Thiệu cô thật sâu, vẻ mặt rõ. Cố Vân Khê mím môi, : "Sao ?"
Tề Thiệu khẽ thở dài, : "Em mệt ?”
Cô quả thực là một kẻ cuồng công việc, quanh năm suốt tháng chỉ vùi trong căn cứ bí mật , hiếm khi chịu bước chân ngoài. Nếu cứ tìm cô suốt ngày, e rằng cô quên mất sự tồn tại của . Làm bạn trai của tài giỏi như cô thật sự quá vất vả . Nhà khác thì bạn gái 'dính ', nhưng ở đây, mới chính là 'dính' cô nha.
“Không mệt chút nào. Tranh thủ lúc còn trẻ thì học tập nhiều hơn, về nước sẽ còn cơ hội nghiên cứu chuyên sâu như nữa.” Cố Vân Khê tận dụng từng giây từng phút học tập, mục tiêu duy nhất là để đất nước của họ phát triển hơn. “Hơn nữa, mỗi ngày trôi qua đều vô cùng phong phú, mang tính thử thách, thú vị nha.”
Cô hiểu rõ, nhóm chị Triệu bỏ công việc, cùng cô vượt nửa vòng trái đất tới phương Tây , chăm sóc và bảo vệ cô, là vì họ đặt hết hy vọng cô. Cô đang gánh vác kỳ vọng của nhiều .
Cô vẫn nhớ rõ lời vị lãnh đạo : ông hy vọng cô thể trở thành dẫn đầu ngành công nghệ thông tin, đưa nó trở thành một điểm sáng, tụt phía so với nền công nghiệp điện tử thế giới. Cô cũng nhớ rõ, trong đại hội ngành công nghiệp thông tin điện tử cầu, hề đại biểu nào của nước họ tham dự.
Tất cả những điều cô đều khắc cốt ghi tâm, cô dám lơ là nghỉ ngơi? Cô dám ham chơi hưởng thụ đây?
Tề Thiệu chẳng cách nào với cô, chỉ đành buồn bã : "Có mấy khách hàng bên hệ thống hàng vũ trụ, hôm nào sẽ mời họ ăn một bữa.”
Cố Vân Khê ngạc nhiên, "Anh... là sắp xếp đấy chứ?”