Đây là một sự ưu ái, họ cô thể hiện tài năng để cô thể phát triển sự nghiệp tại chính quốc gia .
chính điều gây bất lợi lớn cho kế hoạch của cô. Cố Vân Khê dứt khoát từ chối. "Không, xin cảm ơn. sẽ căng thẳng khi mặt họ."
Đây đúng là bệnh chung của dân kỹ thuật, ngại giao tiếp. Tổ trưởng nghĩ nhiều, : "Bình thường thấy thế? Cô với Mike với mấy chẳng ?"
“Họ là đàn của , là nhà , giống những khác .” Cố Vân Khê dối mà mặt đỏ, tim đập nhanh. Năng lực của cô cao thấp thế nào phụ thuộc việc cô hứng thú .
Một nhóm vây quanh một đàn ông tóc đỏ bước . Tổ trưởng cùng phó tổ trưởng lập tức tiến lên nghênh đón, một bên trái, một bên . Hai họ vô cùng tỉ mỉ giới thiệu tình hình bên trong thí nghiệm, cố ý nhấn mạnh rằng hề tiêu tiền lung tung, mỗi một đồng đều đặt đúng chỗ.
Còn việc bao nhiêu đồng chi tiêu sai mục đích thì chỉ họ rõ nhất.
Người đàn ông tóc đỏ tỏ am hiểu chuyên môn. Thỉnh thoảng đặt câu hỏi, mỗi câu đều đ.á.n.h trúng điểm yếu, khiến hai vị tổ trưởng toát mồ hôi hột.
Cố Vân Khê trốn trong đám , khẽ hỏi: "Người là ai?"
Đồng nghiệp bên cạnh trả lời: "Đại tá Robert. Ngài là sinh viên xuất sắc của Harvard, chuyên ngành Khoa học Máy tính, hiện phụ trách hệ thống thông tin vô tuyến của quân đội."
“Trách !”
Cố Vân Khê vô cùng khiêm tốn, nhưng diện mạo và khí chất của cô quá nổi bật, là nổi bật nhất trong đám đông.
Ánh mắt Robert rơi cô, hỏi : "Đây là ai?"
Tổ trưởng hớn hở giới thiệu: "Đây là Cố Vân Khê, học trò cưng của Giáo sư Miller tại Viện Công nghệ Massachusetts."
Nghe thấy cái tên tiếng Anh, Robert nhíu mày, lạnh lùng lệnh: "Cô đây."
Người quả thực chút kiêu căng và vô lễ. Cố Vân Khê chỉ như , yên lặng tiến lên phía .
Robert đ.á.n.h giá cô từ đầu đến chân, ánh mắt khiến Cố Vân Khê cảm thấy cực kỳ khó chịu. "Cô hãy trình bày cho một chút về nguyên lý và liệu giao diện dây 485/422."
Cố Vân Khê trình bày rành mạch, logic, đều tập trung các thuộc tính cốt lõi và trọng tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-535.html.]
Robert liên tiếp hỏi vài vấn đề kỹ thuật khác, Cố Vân Khê đều trả lời trôi chảy.
Lúc mới kiêu ngạo gật đầu, hất hàm: "Không tệ, xem như mất mặt thầy của cô."
Cố Vân Khê khẽ rũ mi, che giấu sự mất kiên nhẫn đang cuộn trào trong lòng.
Ngay khi cô định lặng lẽ lùi về, giọng Robert vang lên phía : "Cô là Mỹ gốc Hoa ?"
Cố Vân Khê đầu, trả lời dứt khoát: "Không ." Cô giải thích thêm, thái độ tỏ rõ sự lạnh nhạt.
Robert thấy cô lạnh lùng thì sắc mặt càng khó coi, Tổ trưởng vội vàng chen giải thích: "Cô là Hoa chính gốc."
Dù Cố Vân Khê thể hiện hết tài năng kinh diễm như họ tưởng tượng, thậm chí chút cá tính, nhưng cô chăm chỉ, ham học hỏi và gần gũi. Vì lẽ đó, tất cả ở đây đều quý mến cô.
Robert nhíu chặt mày: "Chưa nhập tịch ? Vậy nên để cô bén mảng khu vực bí mật quân sự ." Anh lạnh lùng hạ lệnh: "Mời cô rời khỏi đây ngay."
Nói là 'mời', nhưng thực chất là đuổi . Đây là một sự sỉ nhục thể chấp nhận đối với bất kỳ ai, nhất là một nhân viên khoa học kỹ thuật tài năng và lòng tự trọng cao như cô.
Mọi liền đổi sắc mặt. Tổ trưởng tỏ vẻ khó xử: "Ách? Cái ..."
Phạm Khắc Hiếu
Cố Vân Khê vốn chỉ việc khiêm tốn, tránh gây chú ý, nhưng cô tuyệt đối chấp nhận sỉ nhục và đuổi như thế. Cô thể để mất thể diện trong tay đàn ông kiêu ngạo !
Đây chỉ là thể diện của riêng cô, mà còn liên quan đến thể diện của thầy cô.
Người rốt cuộc chỉ đang cố tình gây khó dễ cho cô, là thật sự hiềm khích gì với Giáo sư Miller?
Cô bật lớn, cất giọng đầy mỉa mai: "Thì , cái gọi là cường quốc một thế giới thể tự ti và yếu ớt đến mức . Một vị Đại tá cao cao tại thượng như ngài đây, sợ hãi một cô gái chân yếu tay mềm như ?"
Câu đó thốt , khí lập tức đóng băng. Robert nổi trận lôi đình, quát lớn: "Cô cái gì?!"
Cố Vân Khê lớn, ánh mắt sắc lạnh: " đến nước Mỹ du học vì tin rằng hào quang của Nữ thần Tự Do, đây sẽ là một quốc gia tự do, tiến bộ, cởi mở và bao dung. tin ở đây sẽ cơ hội học tập và tự do thể hiện bản ."