Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 531

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:22:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Hải Ba bắt tín hiệu "thả thính" nào từ cô , tâm trí lúc hề đặt chuyện đó. Cậu vội vàng từ chối: "Không cần, cần . Nhà đầy đủ hết ."

 

Hứa Thiến Thiến mạnh dạn tiến đến gần hơn, liếc mắt đưa tình : "Anh Tiểu Ba, em thể đến nhà chơi ?"

 

Cố Hải Ba cau mày. Cô gái thật sự quá thiếu chừng mực, chuyện mà cứ luôn xích gần , chút khó chịu. Cậu luôn chú ý giữ cách để tránh hiềm nghi trong các mối quan hệ, nên theo bản năng lùi về vài bước, : " nhiều thời gian rảnh."

 

Hứa Thiến Thiến phớt lờ thái độ của , vẫn nhiệt tình áp sát: "Nghỉ hè mà, rảnh chứ? Anh Tiểu Ba, đừng dối em nha."

 

Ngô Phương Phương cũng hùa theo: "Tiểu Ba, mấy đứa trẻ tụi em nên ngoài giao tiếp, kết thêm bạn bè mới chứ."

 

thì thôi, mở miệng càng khiến sắc mặt Cố Hải Ba thêm u ám.

 

Cậu dứt khoát đáp: " rảnh rỗi như các . Hiện tại chỉ giúp đỡ gia đình kinh doanh, mà còn tự học. Mỗi ngày bận rộn đến tận khuya, thời gian để ngoài kết giao bằng hữu gì cả..."

 

Lạ thật, điện thoại của ? Cậu theo bản năng sờ túi quần, cả hai bên đều trống . Trong lòng khỏi lo lắng, chẳng lẽ mất ? "Anh Chấn Hoa, thấy điện thoại của em ?"

 

"Không ." Trần Chấn Hoa lấy điện thoại , gọi thử của , nhưng hề thấy tiếng chuông quen thuộc.

 

Ánh mắt Hứa Thiến Thiến lóe lên vẻ lạ thường, cô gượng gạo: "Không tìm thì thôi, cứ mua cái mới là . Dù gì thì nhà cũng thiếu tiền."

 

Cố Hải Ba vẫn chịu bỏ cuộc, bực tức tìm kiếm khắp nơi: "Đó là quà em gái tặng. Nếu tìm thấy, nhất định sẽ báo cảnh sát."

 

Nghe tới báo cảnh sát, sắc mặt Hứa Thiến Thiến lập tức đổi. Cô thừa lúc cả hai đang tìm kiếm trong phòng, lẳng lặng ngoài một lát.

 

Cố Hải Ba sốt ruột vô cùng: "Anh Chấn Hoa, cho em mượn điện thoại một chút, em cần gọi báo cảnh sát."

 

"Hình như nó rơi xe thì ?" Một giọng nữ lo lắng vang lên.

Phạm Khắc Hiếu

 

Cố Hải Ba Hứa Thiến Thiến, cố gắng hồi tưởng . Cậu đến đây bằng xe Trần Chấn Hoa, lúc xuống xe chỉ bận ôm đống linh kiện máy tính, còn điện thoại thì...

 

Cậu nhanh chóng chạy vọt ngoài, quả nhiên tìm thấy chiếc điện thoại ngay ghế màu đen của xe Trần Chấn Hoa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-531.html.]

Cậu khỏi thở phào nhẹ nhõm, may mắn quá, nó vẫn còn đây.

 

Ngay khi lật xem điện thoại, tiếng chuông đột ngột vang lên.

 

"Anh , tìm em việc gì ? , em đang ở nhà Anh Chấn Hoa."

 

Giọng đột nhiên lớn hơn hẳn: "Cái gì cơ? Tiểu Khê gọi điện thoại cho em á? Có lạ máy, còn mắng con bé?"

 

Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Cố Hải Ba khó coi đến tột độ. Cậu lạnh lùng chằm chằm hai phụ nữ mặt.

 

"Ai là điện thoại của ? Là cô là cô ?"

 

Cố Hải Ba luôn xuất hiện với vẻ ngoài vui vẻ, dễ gần. Giờ phút , đột ngột trở nên lạnh lùng, khiến Hứa Thiến Thiến giật thon thót. Cô lắp bắp: "Cái đó... chỉ lỡ tay bắt máy thôi, nhưng hề mắng c.h.ử.i ai hết..."

 

Cố Hải Ba giận tím mặt, lạnh lùng : "Chưa sự cho phép của khác mà tự tiện động điện thoại, đó là hành vi cực kỳ vô lễ, đặc biệt là thiếu giáo dục. Chẳng lẽ ngay cả điều cơ bản mà cô cũng ?"

 

Lời khó lọt tai, bởi vì hành động thật sự giẫm lên giới hạn cuối cùng của .

 

"Em ác ý gì, chỉ là tiện tay thôi..." Đầu óc Hứa Thiến Thiến trở nên trống rỗng, cô ấm ức : " thể em thiếu giáo d.ụ.c chứ? Em xuất danh giá, cha đều là thương nhân tiếng mà..."

 

Cố Hải Ba nổi trận lôi đình, lớn tiếng: "Cô giáo dục, mà cả nhà cô cũng đều thiếu giáo dục!"

 

Nước mắt Hứa Thiến Thiến rơi lã chã, Ngô Phương Phương lập tức quát lớn: "Cố Hải Ba, cái gì cơ?"

 

Cố Hải Ba lạnh lùng liếc Ngô Phương Phương: "Anh Chấn Hoa, em vẫn luôn tôn trọng . Ân tình đối xử với em, em đều khắc ghi, nếu chuyện, em chắc chắn sẽ hỗ trợ hết . , xin đừng để em thấy những ngu xuẩn đầu óc rõ ràng nữa, phiền phức c.h.ế.t ."

 

Cậu thẳng tuột kiêng nể, thái độ bất cần, gì thì .

 

Khi gia đình gặp khó khăn nhất, nhà họ Trần tay giúp đỡ. Phần tình nghĩa đó, nhà họ Cố luôn ghi nhớ.

 

Hơn nữa, bệnh nặng giữa đêm khuya, khi chị đều ở bên, chính Trần Chấn Hoa bất chấp mưa gió cõng đến bệnh viện, còn ở chăm sóc suốt ba ngày.

 

 

Loading...