George dường như thấy câu hỏi, gã chỉ trân trân Pass đối diện trong sự kinh ngạc tột độ.
Chuyện gì đang xảy ? sót ở khâu nào?
"Cô ..."
Vừa định mở miệng, một cơn buồn nôn mạnh mẽ ập tới. Gã theo phản xạ đưa tay che miệng.
Tim George chùng xuống, đây là...
Cố Vân Khê thậm chí còn tỏ cực kỳ lo lắng, hỏi: "George , ngài ? Ngài thấy khó chịu chỗ nào ? Viên cảnh sát, mau gọi cấp cứu ."
George cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, lâng lâng như ở cõi tiên, đầu óc bắt đầu cuồng chậm chạp. Tuy nhiên, vẫn còn một tia ý thức cuối cùng cố gắng chống cự. "Không cần gọi..."
Cố Vân Khê với vẻ mặt sốt ruột, thúc giục: "Nhất định gọi! Sức khỏe của ngài quan trọng. Nếu tin tức về việc sức khỏe ngài gặp vấn đề lộ , cổ phiếu ngài nắm giữ sẽ rớt giá t.h.ả.m hại đấy!"
Lời như một gáo nước lạnh tạt thẳng George. Gã run rẩy, sắc mặt đổi kịch liệt. Đến lúc , gã mới ý thức trúng chính chiêu trò của đối phương.
Gã dậy, nhanh chóng rời khỏi nơi tai họa . lúc , tay chân mềm nhũn, theo lệnh của não bộ.
Cố Vân Khê lạnh lùng quan sát gã, nhưng ngoài miệng liên tục kêu lên kinh ngạc: "Ôi trời ơi, George cũng dùng độc phẩm đấy chứ? Ngài là nhân vật của công chúng, gương chứ! Bọn trẻ chúng sùng bái ngài như , ngài chúng thất vọng quá !"
Cô lớn tiếng, sợ những xung quanh thấy.
Mọi đổ dồn ánh mắt về phía George, mỗi một vẻ mặt khác .
Tề Thiệu khẽ nhíu mày, : "Thật may. Chuyện hề liên quan đến chúng , chúng cũng cùng bọn họ."
Anh gọi nhân viên phục vụ đến, : "Cô ơn trình bày tình hình với viên cảnh sát giúp chúng ." Nhân viên phục vụ run rẩy mở lời: "Hai vị khách đặt chỗ từ hôm qua. George và cô gái là tình cờ gặp , nên họ mới chung bàn."
Viên cảnh sát quan sát hai châu Á mặt. Họ ăn mặc cực kỳ tinh tế, khí chất toát hề tầm thường, thể cùng bàn với George. Anh đoán chắc chắn thường, bèn cẩn thận hỏi: "Các vị là ai?"
Tề Thiệu thẳng , giới thiệu: " là Tề Thiệu, sáng lập Quỹ Tề thị, hiện đang là nghiên cứu sinh Tiến sĩ Tài chính tại MIT. Đây là bạn gái , Cố Vân Khê, cô cũng là sinh viên của MIT."
Vừa , đưa danh .
Viên cảnh sát nhận lấy, khi xác nhận thông tin sai, liền khách khí trả : "Thì là Tề , hân hạnh gặp ngài."
Bất kỳ ai tham gia thị trường cổ phiếu đều đến nhân vật mới nổi đầy tài năng .
Trong lúc viên cảnh sát đang đau đầu tìm cách giải quyết mớ hỗn độn, Pass đột nhiên nhào tới, c.ắ.n gặm khắp , dáng vẻ vô cùng kích động và nóng bỏng.
Viên cảnh sát gần như chống cự nổi, sợ hãi đến mức mồ hôi túa : "Mau kéo cô ! Nhanh lên!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-512.html.]
Chưa kịp kéo Pass , George bắt đầu co giật. Gã vặn vẹo hình béo mập, thực hiện một màn t.h.o.á.t y đầy "kỹ thuật".
"Xoay , xoay ! Khoe bụng bia, khoe bắp chân như cột đình..."
Mắt trợn tròn kinh ngạc. Không ai ngờ George đại danh lừng lẫy một bộ mặt khó coi và nhức mắt đến .
Cố Vân Khê há hốc mồm, thầm nghĩ: Ôi trời, kịch liệt quá .
Phạm Khắc Hiếu
Một bàn tay to lớn vươn tới, che lấy mắt cô: "Đừng , kinh khủng lắm."
Cố Vân Khê bật , : "Thật sự là quá đặc sắc. Tiếc là phóng viên báo lá cải nào ở đây nhỉ..."
ngay lúc đó, vài đàn ông cầm máy ảnh xông tới. Họ giật cảnh tượng nóng bỏng đang diễn , nhưng ngay đó mừng phát điên, điên cuồng nhấn nút chụp, chớp liên tục hai kẻ đang mất kiểm soát .
A a a, xem chỉ tiêu tháng đạt vượt mức !
Tề Thiệu cúi đầu, cô gái đang trong vòng tay , hỏi nhỏ: "Em sắp xếp vụ ?"
là Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay.
Cố Vân Khê lắc đầu với vẻ mặt ngơ ngác: "Không em."
"Vậy là ai?"
Hai hẹn mà cùng về phía gã đàn ông béo đang cuồng . Ha ha, ngoài ông thì còn ai chơi lớn như nữa?
Cố Vân Khê rạng rỡ như trúng độc đắc, : "Ly rượu vốn dĩ là chuẩn cho chúng ."
Nếu họ cao tay hơn một bước, đang diễn màn kịch "nhức mắt" là họ .
George quả thực quá thâm độc.
Tề Thiệu khung cảnh hỗn loạn, lòng cảm thấy vô cùng phức tạp: "Đám phóng viên báo lá cải , e rằng cũng chuẩn sẵn cho chúng luôn."
Cố Vân Khê mím môi, ánh mắt sắc lạnh: "Ông chúng bại danh liệt, gán tội nghiện độc phẩm, mặc cho ông sắp xếp vận mệnh."
Nếu họ chỉ là bình thường, hề đề phòng, e rằng hiện tại sống bằng c.h.ế.t .
Tề Thiệu khẽ thở dài một . Cuộc sống đầy rẫy lừa lọc và cạm bẫy quả thực quá mệt mỏi. " thôi, đây coi như là gã gieo gió gặt bão. Chẳng gì đáng để chúng đồng cảm cả."
Cố Vân Khê nghĩ một chút, sợ hãi : “Anh cũng uống rượu vang đỏ, thật sự chứ? Nếu , chúng bệnh viện kiểm tra xem ?”