Tề Thiệu lắc đầu, lưng rời .
Cố Hải Ba hừ lạnh một tiếng, bước nhanh theo .
Lòng tự trọng của Yến Thanh Thanh đả kích nặng nề. Thái độ của những là ý gì chứ? Họ thậm chí còn dành cho cô một chút tôn trọng nào.
Cô tức giận đến cực điểm, vội vàng : "Cố Hải Triều, em đồng ý! Chúng lập tức kết hôn .”
Phạm Khắc Hiếu
…
Trong phòng, Cố Vân Thải khẽ thở dài một : "Cũng thể trách ánh mắt cả chúng . Yến Thanh Thanh giờ vẫn luôn giả bộ hiền lành, ôn nhu săn sóc. Chỉ là tại đột nhiên bây giờ cô đóng kịch nữa?"
Cố Vân Khê sờ sờ mũi, khẽ : "Khả năng cao là em kích động thôi. Vì cô nghĩ tất cả tiền tiêu vặt của em đều là cả cho.”
Cô chi tiêu như nước, thích gì mua nấy, mua hàng hiệu cũng hề chớp mắt. Ngay cả trang phục và thứ cô dùng đều là loại nhất. Nếu tính toán , mấy ngày nay cô tiêu hơn mấy chục ngàn (tiền).
Hơn nữa, cô vẻ như mua quà cho tất cả trong nhà, nhưng cố tình mua cho Yến Thanh Thanh.
Không còn cách nào khác, Yến Thanh Thanh xem là một nhà với cô, đương nhiên sẽ hưởng đãi ngộ .
Cô còn để ý thấy hình như Cố Hải Triều cũng mua thêm đồ cho cô nữa.
Đoán chừng chính những điều đó đả kích cô .
Cố Vân Thải kìm liếc mắt một cái, chế giễu: "Cô tự xem tiền của nhà họ Cố chúng là của . Chậc, hành động quá hấp tấp, cô thậm chí còn chẳng chút gì về gia đình chúng cả.”
Nếu cô hiểu rõ đôi chút, dám to gan nhắm Tiểu Khê. Sự thật, khó đối phó nhất trong nhà chính là Cố Vân Khê, cô em út nhỏ tuổi nhất.
“Mắt đồng tiền che mờ .” Cố Vân Khê chút gánh nặng tâm lý, việc theo ý , dù cô cũng chẳng sống dựa ai. Cô thở dài: " mà, chẳng lẽ cả rõ tình hình nhà chúng cho cô ? Theo lẽ thường, đàn ông đang yêu thường chỉ IQ bằng , thể giấu chuyện gì."
Cố Vân Thải chợt sang, thẳng em gái bằng ánh mắt bình tĩnh nhưng nghiêm nghị: "Sau khi em , đến, yêu cầu chúng ký thỏa thuận bảo mật, tuyệt đối tiết lộ bất cứ thông tin nào về em cho bất cứ ai, dù chỉ một chữ.” Cô vẫn còn nhớ rõ vẻ mặt nghiêm trọng của đó, cùng với câu : thông tin về Cố Vân Khê đều thuộc về hồ sơ tuyệt mật quốc gia.
Cô em gái của cô, vô tình trở thành một nhân vật đặc biệt, quan trọng đối với đất nước.
Cố Vân Khê chợt hiểu , thì là .
“Em gái, em mệt lắm ?” Cố Vân Thải thương xót khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Khê, thấy em gầy nhiều.
“Mệt thì mệt, nhưng em cảm thấy vui.” Cố Vân Khê nhắm hờ mắt: "Tất cả những gì em đều là tự nguyện, chút mệt mỏi đáng là gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-488.html.]
Cố Vân Thải bao giờ em gái một mặt như thế. Trong ấn tượng của cô, em gái luôn tinh quái, phi thường, chuyện gì khó . "Vậy điều ước của em là gì?"
“Hòa bình thế giới, quốc thái dân an.”
Cố Vân Thải bật khúc khích: "Khụ, em đùa đấy chứ?"
Cố Vân Khê vẫn mở mắt, thì thầm: "Chỉ cầu cho những yêu bên cạnh em đều bình an, vui vẻ, là đủ .”
Cố Vân Thải ngạc nhiên em gái: "Tiểu Khê..."
Ngay lúc đó, bên tai cô vang lên giọng mơ hồ, ngái ngủ của Tiểu Khê: "Ngủ , chị ngủ ngon.”
“Ngủ ngon, em gái yêu quý nhất của chị.”
Sáng hôm , Cố Hải Ba dám tin tai , dụi mắt xoa xoa: "Cái gì cơ? Hai bảo Las Vegas kết hôn á? Anh lầm chứ?"
Cố Vân Khê dừng động tác uống sữa, ngẩng đầu qua một cái.
Vừa lúc Yến Thanh Thanh liếc , ánh mắt đầy vẻ khiêu khích, cô : " thế, chúng quyết định kết hôn , mau chúc mừng chúng thôi.”
Cố Vân Thải nắm chặt cánh tay cả, tức giận đến mức run rẩy: "Anh, mau, đây sự thật !”
Cố Hải Triều vỗ nhẹ tay em gái: "Em gái, đây là sự thật.”
Cố Hải Ba sắp tức điên: "Anh, tại cứ nhất quyết theo ý như ? Cô lành gì …” Kiểu phụ nữ rước về nhà chỉ tổ mang tai họa.
Sắc mặt Cố Hải Triều sa sầm: "Hải Ba, mau xin .”
Cố Hải Ba c.ắ.n chặt răng, trừng mắt vẻ mặt đắc ý, vênh váo của Yến Thanh Thanh, hận thể lao tới tát cô vài cái. Cả bàn ăn trở nên vô cùng căng thẳng.
Một giọng lạnh lùng, sắc bén vang lên: "Anh nhỏ, mau xin .”
Là Cố Vân Khê lên tiếng.
Cố Hải Ba vốn đang ngoan cố im lặng hít sâu một : " mà, cô xứng đáng!”
Yến Thanh Thanh bật ha hả, đầy vẻ châm chọc: "Kỳ lạ thật đấy, Hải Ba lời trai ruột, lời Cố Vân Khê.”