Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 482

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:21:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn bộ dạng vui mừng quá mức của trai , Cố Hải Ba bĩu môi, trong lòng thầm cảm thán: Anh Triều đúng là mờ mắt . Anh trai bạn gái liền đổi thành một khác hẳn.

 

Vừa đầu , thấy Tề Thiệu lặng lẽ dùng d.a.o dĩa cắt xong miếng sườn bò, nhẹ nhàng đặt đĩa Cố Vân Khê.

 

Cậu khỏi liếc mắt: A, đàn ông mà! Ai mà chẳng .

 

Cố Vân Khê trai nhỏ vẻ ngây thơ của , khỏi bật , đây là đang ghen tị ? “Anh nhỏ, thích gì, em sẽ mua cho nhé."

 

Cố Hải Ba lúc mới vui vẻ trở . Vẫn là em gái thiết nhất. Cậu vỗ ngực: "Không cần, để mua quần áo , giày , mua tất cả những gì em thích luôn!"

 

Cố Vân Khê nhíu mày. Nghe cái khẩu khí tự tin , chẳng lẽ chuỗi cửa hàng sữa của kiếm nhiều tiền lắm ?

 

Yến Thanh Thanh bỗng nhiên qua, hỏi: "Tiểu Khê, bộ quần áo em mặc , là nhãn hiệu gì ?"

 

Động tác của Cố Vân Khê khẽ dừng . Cô thản nhiên đáp: "Là đồ thiết kế riêng, nhãn hiệu cụ thể."

 

“À.” Yến Thanh Thanh kinh ngạc kêu lên một tiếng, môi mấp máy, nhưng cuối cùng gì thêm.

 

Cố Vân Khê cũng để tâm. Cô vốn quá coi trọng nhãn hiệu. Nói nhỉ, một thương hiệu tuy giá cao, nhưng kiểu dáng và chất liệu cũng chỉ tầm tầm mà thôi.

 

Cô thích mặc đồ thiết kế riêng, đặc biệt là những bộ trang phục may đo dựa tính cách và vóc dáng cá nhân của cô.

 

Cố Vân Thải khẽ ho một tiếng, chuyển đề tài: "Tiểu Khê, món ăn ngon thật, là món gì em?"

 

Cố Vân Khê liếc một cái, thấy chị gái cách thưởng thức đồ ăn. "Trứng cá muối đấy, nếu chị thích thì cứ ăn thêm chút nữa ."

 

“Món đắt lắm ?” Cố Vân Thải luôn khá nhạy cảm với những thứ liên quan đến tiền bạc, nhất là đồ ăn đắt đỏ.

 

"Chị cứ thoải mái ăn . Ẩm thực của mỗi quốc gia đều đặc sắc riêng, chị nên thử hết một lượt." Cố Vân Khê chị gái ăn nhiều, thưởng thức nhiều, để thể tiện phục chế những món ăn . Cô thấy việc khám phá những hương vị độc đáo của từng vùng đất thật sự thú vị.

Phạm Khắc Hiếu

 

Cố Vân Thải mừng rỡ mặt, vì cô chẳng sở thích gì đặc biệt, chỉ đam mê duy nhất là ẩm thực. "Tuyệt vời! Vậy tối nay chúng ăn món Nhật nhé."

 

“Được thôi, em sẽ bảo đặt nhà hàng xịn nhất.” Cố Vân Khê xong, Tề Thiệu lập tức hiệu cho trợ lý thu xếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-482.html.]

 

Ánh mắt Yến Thanh Thanh thoáng qua một tia ngưỡng mộ che giấu.

 

Ăn uống no nê, cả nhóm liền bắt đầu dạo phố. Cố Vân Khê hăng hái khoác tay chị gái, cùng bộ Đại lộ 5. Phố xá New York vô cùng náo nhiệt, nơi đây tập trung những cửa hàng, thương hiệu nổi tiếng nhất.

 

Cố Vân Khê dạo mục đích, thấy chiếc túi xách trưng bày trong tủ kính ven đường thì tiện tay chỉ . "Chị hai, cái túi quá trời, chúng mua mỗi một chiếc ."

 

“Đắt lắm.” Cố Vân Thải chỉ cần nhẩm tính giá trị sang Nhân dân tệ là cô thấy đau lòng. Cô cũng cần mấy thứ , vả , mức chi tiêu ở nước ngoài quả thực quá cao.

 

Túi xách hàng hiệu vốn là đồ xa xỉ, giá trị hề nhỏ. đối với Cố Vân Khê— kiếm hơn một tỷ đô la—thì chúng chẳng đáng là bao. Gần đây cô luôn bận rộn với việc học, hầu như thời gian mua thêm bất cứ thứ gì cho bản .

 

“Không , em tặng chị mà.”

 

“Không cần , nhanh thôi.” Cố Vân Thải nghĩ thầm, chi bằng dùng tiền để ăn thêm vài bữa ngon còn hơn.

 

Cố Vân Khê kiên quyết kéo chị gái cửa hàng và mua thẳng hai chiếc túi xách. “Dù là khởi nghiệp , chị vẫn cần chút thể diện. Xã hội mặt mà bắt dong, đạo lý ‘ kính quần áo, kính bao giờ sai.”

 

Cố Vân Thải ngập ngừng: "Chị vẫn nghĩ nên gì, em gái, em giúp chị quyết định ." Cô thi nghiệp trung học nhưng ý định học lên đại học, thi cuối cùng đó chỉ đơn thuần là để đ.á.n.h dấu kết thúc cho quãng đời học sinh của .

 

Cố Vân Khê chị: "Do dự chuyện gì thế?"

 

Cố Vân Thải khẽ nhíu mày đáp: "Lần em gợi ý chị theo ngành nghiên cứu thực phẩm, nhưng chị thấy nó đơn giản như nghĩ... Chị trình độ cao đến mức ."

 

Thật , chuyên môn của cô đủ sâu, mà vẫn thường ‘cách ngành như cách núi’ (ý nghề nào cũng khó khăn riêng), cô cũng chẳng .

 

Cố Vân Khê rõ về lĩnh vực nên thể đưa đ.á.n.h giá chính xác. "Vậy chị tìm một phòng thí nghiệm thực phẩm để thực tập thử một thời gian, chị thấy ?"

 

Cố Vân Thải ngây : "Ồ, phòng thí nghiệm thực phẩm ư? Chị tìm ở cả."

 

"Chuyện đó cứ để em lo." Cố Vân Khê luôn đặc biệt quan tâm đến chuyện của .

 

Cố Vân Thải vẫn còn chút ngần ngại: ", chị học nấu ăn chuyên nghiệp hơn cơ.”

 

 

Loading...