Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:09:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Một chút tiền nhỏ thôi á?” Cố Hải Ba lặng thinh, nhịn mà tự hỏi, chẳng lẽ tâm lý của thực sự vững vàng đến thế ?

 

đầu về phía những , lập tức bình tĩnh .

 

“Tiểu Khê, em Anh Cả với Chị Ba xem.”

 

Cố Vân Khê theo, thấy Anh Cả như thể đang bay mây, còn chị gái thì chỉ ngây ngô.

 

‘Được , ai cũng đều bình thường hết!’

 

Phạm Khắc Hiếu

Người cùng chính là Trần Chấn Hoa, đôi mắt ánh lên vẻ cuồng nhiệt khi về phía Cố Vân Khê.

 

Còn chuyện gì tuyệt vời hơn việc kiếm tiền dễ như trở bàn tay cơ chứ? Không, tuyệt đối !

 

Cửa hàng sửa chữa đồ điện của gia đình tuy thu nhập, nhưng Cố Vân Khê chỉ trong một ngày kiếm bằng nửa tháng việc của cả cửa hàng.

 

Hơn nữa, nhẹ nhàng đến thế! Lại còn lôi kéo cùng phát tài! Bởi , Trần Chấn Hoa quyết tâm hộ tống ‘Chị’ Tiểu Khê về đến nhà an !

 

“Em gái Tiểu Khê, từ hôm nay trở , em chính là thần tượng của ! Là vị thần duy nhất của đời ! Sau em chính là Chị Khê của ! Chị Khê ơi, xin chị nhận em tiểu !”

 

Cố Vân Khê: ...

 

Chà, đây mới là cuồng nhiệt nhất!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-48.html.]

Thôi kệ, thích gì thì .

 

Tết Âm lịch dần kết thúc, các nhà máy bắt đầu khởi công, các trường học cũng lượt khai giảng. Những bán hàng rong ven đường dần trở nên đông đúc. lúc chiều tối chạng vạng, một đàn ông đẩy chiếc xe ba gác từ nông thôn ven đường để bán thịt heo và trứng gà.

 

Ánh mắt Cố Vân Khê sáng rực, trong đầu cô chỉ còn một suy nghĩ: A a a, thèm thịt quá mất!

 

“Chị Ba, tối nay chúng một nồi thịt kho tàu om trứng !”

 

Cố Vân Thải vẫn còn đang ngây ngô trong niềm vui, liền gật đầu: “Được!”

 

Cố Vân Khê giơ mười ngón tay thon thả lên, đáng thương hết mức nũng: “Mua thêm một con gà nữa nhé, hầm canh gà, em việc vất vả mệt mỏi quá.”

 

“Mua, mua hết!” Lúc đây, dù cô hái trời, Cố Hải Triều cũng sẽ tìm cách hái xuống cho cô.

 

Nhóm vui vẻ trở về nhà, bước chân sân cảm thấy khí gì đó là lạ.

 

Bà Cố lộ vẻ mặt giận dữ thẳng về phía họ: “Ơ, mấy đứa còn đường về nhà ? Đứa cháu Tiểu Như đáng thương của nhà cứ nhớ thương mấy đứa chị họ mãi, xuất viện liền gặp các ngay lập tức…”

 

Một ánh mắt đầy thăm dò và dò xét chằm chằm mấy em họ. Cố Vân Khê thản nhiên thẳng . Hai ánh mắt giao giữa trung, lặng lẽ một âm thanh, nhưng truyền đạt vô thông tin lời.

 

Một ánh mắt trong suốt, lạnh lùng, đối chọi với ánh mắt tràn ngập nghi hoặc, mệt mỏi, còn thấp thoáng chút vẻ từng trải, lõi đời. Tuyệt đối nét ngây thơ, tinh nghịch của một đứa trẻ vướng bụi trần.

 

Lõi đời? Một đứa bé mười tuổi thì vẻ lõi đời? Tim Cố Vân Khê đập thình thịch, cảm thấy bất .

 

 

Loading...