“Ồ? Du lịch á?” Pass ngây .
“ , kỳ nghỉ hè chính là lúc nhất để xả . Chúng dự định châu Âu thư giãn một chuyến." Cố Vân Khê mong chờ chuyến du lịch cả nhà cùng , giờ cô chỉ còn chờ các chị đến nữa thôi.
Pass mím môi, bỗng nhiên hạ giọng bí mật : " một tin mật: George Sors gần đây bắt đầu động thái, dường như ông nhắm đến một mục tiêu mới. Nếu tin tức chuẩn xác, chúng thể nhân cơ hội kiếm một món hời lớn.”
Đây là tin nhỏ, Cố Vân Khê giật , : "Mục tiêu của ông là quốc gia nào?"
Pass khẽ lắc đầu, : " cũng rõ nữa. nghĩ, chỉ cần ông cử động là chúng thể hướng của ông ."
Phạm Khắc Hiếu
"Có lý đấy.” Cố Vân Khê xòe bàn tay: "Chúc cô một kỳ nghỉ thú vị, kiếm thật nhiều tiền nhé, cố lên! Chúng xin phép đây.”
Pass theo bóng dáng họ xa, thần sắc càng thêm phức tạp.
Về đến nhà, Cố Vân Khê lập tức gọi điện cho Daisy.
Daisy cũng kinh ngạc: " tin gì cả. Mà dạo George cũng im lặng tiếng lắm... Thôi, để dò hỏi một chút, cô chờ tin tức của nhé."
Gần đây cô đang bận rộn chọn lọc các loại tài sản chất lượng ở thị trường Mỹ để đầu tư. Cô chỉ mong George thường xuyên tạo sóng gió, như họ mới dễ dàng theo để kiếm lời.
Cố Vân Khê cúp máy, nhấp một ngụm xanh suy đoán: "Pass cố ý lôi kéo chúng phi vụ đầu tư của công ty nhà cô , chẳng lẽ họ nắm tin tức gì ?"
Theo lý mà thì chuyện là thể.
“Chẳng lẽ..." Cố Vân Khê sang Tề Thiệu, đang thong dong uống : "Cô nhắm ? Muốn kết hợp cả tài lẫn sắc?"
"Phụt." Tề Thiệu suýt sặc , tức giận gõ nhẹ lên trán cô: "Đừng bậy, cảm nhận chút tình ý nào từ cô ."
Cố Vân Khê ngây thơ như nghĩ. Thử hỏi đời bao nhiêu cặp vợ chồng cưới chỉ vì tình yêu?
“Không cần tình yêu, chỉ cần lợi là đủ .”
Tề Thiệu lắc đầu nhẹ, dặn dò: "Em nên giữ cách với cô một chút. Chúng đến đây chỉ đơn thuần là để học tập thôi."
Chỉ cần họ duy trì cách, đám sẽ cách nào tính toán lợi dụng họ.
Cố Vân Khê khẽ nâng cằm, đôi mắt sáng lướt qua vẻ tinh nghịch: "Được , chúng cũng chỉ nửa tháng rảnh rỗi thôi, ý định gì ?"
Vì dành thời gian ở bên cạnh của , cô cố ý sắp xếp trống lịch cả nửa tháng trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-477.html.]
Tề Thiệu trầm ngâm một lát: “Hay là chúng bờ biển nghỉ ngơi mấy ngày ?”
“Được.” Tề Thiệu lập tức hăng hái: “Vậy đặt vé máy bay đây.” Hiếm khi cơ hội ở riêng với cô như thế , thể vui cho .
Kế hoạch của họ hảo là thế, nhưng ngay ngày hôm , khi Cố Vân Khê còn đang lì giường ngủ nướng thì cô nhận một cuộc điện thoại.
“Cố Vân Khê, em còn đang ngủ ?" Là giọng của Giáo sư Miller.
Cố Vân Khê dụi mắt, giọng ngái ngủ: "Có chuyện gì , thầy?"
"Cho em một phút, ở ngay bên ngoài đây."
Cố Vân Khê giật , bật dậy khỏi giường, vội vã lao phòng vệ sinh súc miệng.
Năm phút , cô chạy đến phòng đồ, vớ đại một bộ đồ, nhanh chóng chỉnh trang bước ngoài.
Tề Thiệu vội vàng chạy tới, hỏi: "Giáo sư Miller đến chuyện gì ?”
Cố Vân Khê vẫn còn m.ô.n.g lung: "Không rõ nữa, chỉ ngoài xem ."
Cô chạy xuống lầu, ngang qua bàn ăn thấy bữa sáng đầy màu sắc, tiện tay chộp lấy hai chiếc sandwich và một hộp sữa.
Một chiếc xe màu đen đỗ ngay cổng chính. Cố Vân Khê tiến gần, thấy một bóng dáng quen thuộc đang ở ghế : "Thầy ơi, thầy..."
Cửa xe mở , Giáo sư Miller hất cằm, lệnh: "Lên xe."
Chuyện đầu đuôi thế khiến Cố Vân Khê mơ hồ, cô hỏi tiếp: "Chúng ạ?"
“Cứ sẽ .” Thần sắc Giáo sư Miller vô cùng nghiêm túc.
Cố Vân Khê chần chừ, về phía Tề Thiệu đang chạy tới. Tề Thiệu giữ chặt cánh tay cô, vẻ mặt nghiêm nghị : "Giáo sư Miller, nếu ông cho địa điểm cụ thể, cô thể cùng ông . Cô hiện vẫn thành niên, quyền giám hộ thuộc về ."
Khóe miệng Giáo sư Miller co giật, đành : "Vậy... cũng lên xe ."
Hai xe, cả đoạn đường im lặng gặm bữa sáng, hỏi thêm bất cứ điều gì nữa.
Xe chạy lâu, ước chừng hơn ba giờ đồng hồ, cứ vòng vòng , cuối cùng mới dừng một sơn cốc hẻo lánh.
Một cánh cổng lớn màu đen chắn ngang đường. Tài xế gọi một cuộc điện thoại, cánh cổng mới từ từ mở , để lộ khung cảnh bên trong đầy bí ẩn.