Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 455

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:20:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một vị khách nhịn nữa, hỏi: "Tiểu Khê là ai ?”

 

Cố Hải Triều lập tức kiêu hãnh đáp: "Em gái , Cố Vân Khê. Chính là đương chủ hiện tại của Mạc gia, cũng là thừa kế quỹ gia tộc Mạc thị .”

 

Toàn trường xôn xao, tiếng bàn tán rung động: "Em gái ? Vậy tuổi hẳn còn nhỏ. Sao ... cô hiện đang ở ?”

 

“Em gái hiện tại việc quan trọng nên tiện về. Chuyện ở đây quyền do phụ trách.” Cố Hải Triều quan tâm đến ánh mắt khác lạ của , thản nhiên .

 

Mặc kệ như thế nào, nghi thức đưa tang tổ chức vô cùng viên mãn, phong quang tiễn Mạc Thừa Ân đoạn đường cuối cùng.

 

Vừa kết thúc đưa tang, Cố Hải Triều liền gọi điện thoại cho em gái .

 

“Tiểu Bát, em nghĩ kỹ ?” Giọng Cố Vân Khê nhẹ nhàng.

 

Mạc Tam con gái (Cố Vân Khê) một cái, giành : "Tại để nó đại lục học cấp ba? Đại lục lạc hậu, chất lượng giáo d.ụ.c chắc chắn kém xa HK.”

 

Người đó vẫn thể lý giải điểm .

 

Tư tưởng của Cố Vân Khê từ đến nay luôn sâu sắc: "Người thừa kế mà cần, chỉ năng lực vượt trội, mà còn tình cảm gia đình, lòng yêu nước. Khoa học quả thật biên giới, nhưng một nhà khoa học quốc tịch cũng nguy hiểm như một thương nhân tham lam, bất chấp thủ đoạn. Một doanh nhân thành công đặt trách nhiệm xã hội lên hàng đầu, gắn bó với cội nguồn và gia tộc.”

 

Đây là những giá trị mà cô hun đúc từ nhỏ. Hôm nay, cô truyền cho thế hệ , cô kế thừa hủy hoại thanh danh một đời của cô.

 

Giọng cô nghiêm túc và dứt khoát: "Tiểu Bát, cô trở thành một doanh nhân trách nhiệm với gia tộc, với quốc gia, với xã hội, chứ một chỉ thấy tham vọng, tình , bất chấp thủ đoạn để đạt mục đích."

 

Cả phòng lặng phắc. Tâm trạng của những mặt đều vô cùng phức tạp. Họ lớn lên ở Hồng Kông, ấn tượng về Đại lục chỉ thông qua những lời kể hoài niệm của thế hệ cha ông.

 

Họ chủ yếu từng đến Đại lục, chỉ nơi đó lạc hậu, nên hầu như tình cảm gắn bó với đất nước.

 

Cố Vân Khê hiểu rõ điều . Những từ nhỏ nhận nền giáo d.ụ.c "tư bản," chỉ gắn bó với quốc gia hiện tại. Bây giờ, họ vẫn thực sự về cội nguồn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-455.html.]

Vậy thì hãy để Tiểu Bát về Đại lục sinh sống vài năm. Cô bé cần thực sự cảm nhận và thấm nhuần truyền thống văn hóa của mảnh đất , gốc rễ của , từ đó tự nhiên nảy sinh lòng trung thành với đất nước.

 

Ở tuổi , cô bé vẫn định hình tính cách và giá trị quan, gánh vác trách nhiệm và dạy cho khác một đạo lý lớn đến .

 

chấp nhận.” Tiểu Bát đưa quyết định với ngữ khí cực kỳ kiên định.

 

"Rất ." Cố Vân Khê gật đầu hài lòng: " sẽ sắp xếp thứ chu đáo. Cố gắng học tập, sớm ngày đuổi kịp bước chân của .”

 

"Vâng." Tiểu Bát khát khao trở thành phụ nữ ưu tú như Cố Vân Khê.

 

"Được , tạm biệt." Cố Vân Khê định cúp máy, đứa con út của Nhị Phòng vội vàng gọi cô : "Chờ một chút! khởi nghiệp, cô thể cho một ít vốn ?"

 

Nghe , lòng rục rịch. Họ nghĩ, cứ nhân cơ hội mà thử vận may xem , dù thì thất bại trong kinh doanh là chuyện hết sức bình thường, đúng ?

 

Cố Vân Khê từ chối: "Cơ hội khởi nghiệp chỉ một . Anh cần chuẩn bản kế hoạch thật chi tiết. Nếu vượt qua vòng xét duyệt, thể cấp cho hai mươi vạn [200.000] vốn ban đầu."

 

Cô sẽ tùy tiện ném tiền qua cửa sổ, để họ tiêu xài hoang phí.

 

Con trai út của Nhị Phòng nhướng mày: "Chỉ hai mươi vạn? Số tiền đó đủ để ăn lớn ?" Hơn nữa, còn chuẩn kế hoạch, mà phiền phức thế?

 

Cố Vân Khê thản nhiên đáp: " bắt đầu lập nghiệp năm mười bốn tuổi, trong chỉ vỏn vẹn hai trăm khối. Hôm nay, tài sản cá nhân của lên đến hàng chục triệu đô la, chỉ hơn hai năm."

 

Người Mạc gia kinh ngạc. Họ nhầm ? Cho dù Mạc Thừa Ân còn sống, ông cũng thể phát triển nhanh đến mức !

 

Điều , thể?

 

Câu trả lời họ nhận là tiếng 'bíp' và cuộc gọi ngắt. Mạc Tam lo lắng sang Cố Hải Triều: "Cô thật ?"

 

Phạm Khắc Hiếu

Cố Hải Triều mỉm , đầy kiêu hãnh: "Hoàn là thật. Em gái mười bốn tuổi tự chế tạo thành công ăngten và kiếm khoản tiền đầu tiên. Sau đó, con bé nghiên cứu và phát triển nồi cơm điện Tứ Hải, bán khắp nơi thế giới, thu về tiền khổng lồ, mua mấy trăm mẫu đất để xây khu nhà xưởng. Mười tòa nhà xưởng, một nửa tự dùng, một nửa cho thuê. Tài sản gia tộc khi đó chạm mốc mấy chục triệu."

 

 

Loading...