"Chào cô, là Cố Vân Khê, Hoa."
Louisa nhíu mày: "Người Hoa? cứ tưởng cô là nước R."
Trong ấn tượng của cô , nước R giàu , lượng du học sinh quốc tế từ đó cũng đông, trong khi Hoa thì ít hơn nhiều.
"Gì cơ? Cô thấy điểm nào giống nước R ?" Cố Vân Khê nhướng mày, chút hài lòng: "E rằng . Nước R mỹ nhân nào tầm cỡ như ."
Louisa ngây mất vài giây: " luôn nghĩ Hoa đều hàm súc và khiêm tốn."
"Ồ, nghĩa là cô hiểu sai về chúng ." Cố Vân Khê bình thản quan sát căn hộ: hai phòng ngủ, một phòng tắm, một phòng khách.
Phạm Khắc Hiếu
"Phòng nào là của ?"
Giọng điệu cô vô cùng tự nhiên, khiến Louisa theo bản năng chỉ căn phòng bên tay : "Phòng ."
Cố Vân Khê lớn tiếng gọi: "Chị Triệu, mang hành lý đây !"
Ngay lập tức, nhóm cùng chị Triệu nhanh nhẹn xông phòng, nào là trải ga giường, sắp xếp hành lý, quét dọn phòng ốc...
Cố Vân Khê thản nhiên xuống sofa trong phòng khách, gặm hoa quả cầm điều khiển mở TV.
Louisa cô chằm chằm vài , nhưng cô giả vờ như , chẳng hứng thú trả lời.
"Những là...?"
Cố Vân Khê đáp một cách tự nhiên: "Họ là bảo mẫu, đầu bếp, và tài xế riêng của nhà ."
(Về danh nghĩa đúng là họ, nhưng thực chất còn kiêm nhiệm vụ vệ sĩ).
Louisa thấy lối sống quá đỗi an nhàn, sung sướng của cô, bắt đầu đ.á.n.h giá tổng thể bạn cùng phòng . Tại cô gái còn kiêu ngạo và tự phụ hơn cả ? Điều hợp logic! Những châu Á mà cô từng gặp đều vô cùng khiêm tốn, đặc biệt là nước R.
Cố Vân Khê chủ động đưa tay : "Một năm tới, mong chúng hợp tác vui vẻ. Nếu thực sự hợp, cũng cố gắng đừng kết oán. khó tính, tính tình , mong cô thông cảm nhiều hơn."
Louisa: "..." (Cạn lời). Tính tình cô còn lớn hơn cả !
"Cô đ.á.n.h ?"
Cố Vân Khê đáng yêu: "Không. chỉ sai khác tay."
"Ý cô là ?" Louisa vẫn hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-430.html.]
Cố Vân Khê nở nụ thiện nhưng vô cùng ôn hòa: " , tự động thủ. sẽ gọi cả một 'đội hình' đến giúp xử lý. Đánh c.h.ế.t, đ.á.n.h tàn phế, chi phí cứ tính lên đầu ."
Louisa: "..." Cô gái ... thật đáng sợ! Cô là ma quỷ ?
Sau lễ khai giảng, Cố Vân Khê nhanh chóng thích nghi với môi trường mới. Cô lao đầu đống kiến thức nặng nề. Năm thứ nhất, cô liều lĩnh chọn thêm hai môn chuyên ngành, khiến cô bận rộn đến mức gần như kiệt sức. Mỗi ngày, cô đạp xe chạy như bay qua các khu giảng đường khác .
Bầu khí học tập ở trường cực kỳ hăng say, cũng thấy sinh viên ôm sách, thư viện luôn chật ních, xếp hàng để giữ chỗ.
Cố Vân Khê cũng ngoại lệ. Giảng đường, thư viện và ký túc xá trở thành ba điểm dừng cố định của cô. Cô cuồng giữa ba nơi , hấp thụ tri thức với tốc độ như c.h.ế.t đói khát.
Cô chỉ tham gia duy nhất một buổi hội chào đón sinh viên mới, nhảy vài điệu cùng Tề Thiệu, đó từ chối hoạt động xã giao, nhận bất kỳ lời mời tiệc tùng nào. Với cô, điều quan trọng nhất là tích lũy tri thức hữu ích, thànhChương trình học sớm nhất thể để về nước. Vì , cô bạn bè thiết để tâm sự, đơn giản vì cô cần.
Tuy nhiên, dù là về lý thuyết khả năng thực hành, năng lực của cô đều vô cùng mạnh mẽ. Các bạn học đua mời cô nhóm dự án. Ai mà một đồng đội thực lực phi thường như cơ chứ?
Với nền tảng kiến thức rộng, cộng thêm việc cô từng là tiến sĩ hai chuyên ngành, dù đổi sang ngành khác, nhiều kiến thức vẫn là " học ". Mỗi cô thể hiện đều cực kỳ xuất sắc, luôn đạt điểm tuyệt đối. Các giảng viên tiếc lời khen ngợi dành cho cô.
Tiếng chuông tan học vang lên, Cố Vân Khê theo đám đông ngoài, hướng đến bãi cỏ quảng trường.
Lúc , bãi cỏ nhiều sinh viên ăn trưa. Họ tận dụng nơi để giải quyết bữa ăn nhanh gọn. Mọi nhai sandwich, pizza hoặc hot dog, hăng say thảo luận bài tập, tranh thủ từng giây từng phút học tập.
"Tiểu Khê, em ơi." Cách đó xa, Tề Thiệu chiếc đệm chống ẩm, vẫy tay gọi cô.
Cố Vân Khê bước nhanh đến, đối diện với .
Tề Thiệu mở hộp cơm ba tầng . Bên trong là món đậu phụ cay Tứ Xuyên, cà ri thịt bò khoai tây, món xào Địa Tam Tiên, tôm rang muối, canh gà hầm, và món chính là cơm chiên trứng vàng ươm.
Nhìn hộp thức ăn đầy đủ màu sắc, tỏa hương thơm nức, Cố Vân Khê kìm nuốt nước miếng: "Thơm quá mất!"
Tề Thiệu đưa bát đũa cho cô: "Ăn thôi, em."
Mỗi ngày, hai họ đều hẹn ăn trưa ở đây, dùng bữa trò chuyện.
Cố Vân Khê xúc một muỗng cơm chiên trứng lớn, khẽ thở một thỏa mãn. là ăn ngon thật đấy.
Giờ phút là lúc cả hai thả lỏng nhất, thể tạm thời buông bỏ những bài tập chất đống, thư giãn đầu óc, cần nghĩ ngợi bất cứ điều gì.
Học kỳ Tề Thiệu vắng nhiều tiết, học kỳ học bù, cho nên cũng chạy ngược chạy xuôi trong sân trường, bận tối mày tối mặt: “Ngày mai ăn món gì? Để giúp việc trong nhà chuẩn sớm một chút.”
Mọi thứ khác thì thể tạm bợ, nhưng riêng chuyện ăn uống thì thể qua loa. Bọn họ vất vả như đều cần ăn ngon miệng để bù đắp năng lượng. Khẩu vị của hai khá thanh đạm, nên hợp khi ăn uống.