Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:09:13
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cha Trần khó nén sự thưởng thức cùng yêu thích trong lòng: "Tiểu Khê, chú thiếu con gái, đến con gái nuôi nhà chú .”

 

Ông chỉ hai đứa con trai, một đứa ở bên cạnh, một đứa vợ mang nước ngoài.

 

“Không .” Cố Hải Ba là đầu tiên phản đối, “Tiểu Khê là em gái ruột của nhà cháu.”

 

Cố Vân Thải cũng ôm chặt lấy em gái buông, cô bé cũng chỉ một em gái thôi.

 

Cha Trần nhịn ha ha.

 

“Tiểu Khê, cháu nên đặt cho ăngten một cái tên vang dội ?”

 

Cố Vân Khê sớm chuẩn , cầm bút xuống mấy chữ to giấy: Bảo Bối Teletubbies (Hoạt hình Các em bé rối Teletubbies tạo hình ăngten đỉnh đầu). Cô bé tinh nghịch, cái tên ăngten ngoài trời quá bình thường, Bảo Bối Teletubbies đặc biệt hơn nhiều, còn dễ nhớ!

 

“Đây là thương hiệu của chúng , mỗi một cái ăngten đều sẽ khắc dấu hiệu .”

 

Cha Trần: .... Được , cháu cứ quyết định.

 

"Cháu lo lắng kỹ thuật sẽ giải mã ?"

 

Cố Vân Khê thèm để ý: "Thứ đơn giản cũng đơn giản, khó cũng khó. Ít nhất trong vòng năm năm, phiên bản của cháu khả năng phá giải.”

 

Bên trong cộng thêm công nghệ cao vượt qua thời đại, ngay cả nước ngoài lúc cũng thứ tiên tiến như .

 

Nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của cô bé, Cha Trần tâm phục khẩu phục. Lấy con trai nhà so sánh với cô bé liền tự dưng thấy kém cỏi mấy phần.

 

Cố Vân Khê để các mẫu ăng ten ở tiệm đồ quảng cáo, mang về nhà.

 

Trên đường về, Cố Hải Triều cảm thấy hai chân nhẹ bẫng, tâm trạng mừng rỡ hoài nghi, nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Vân Khê buông.

 

"Tiểu Khê , thực sự thể bán hàng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-43.html.]

 

"Đương nhiên thể, cứ tin tưởng em."

 

Đêm đó, ngoài Cố Vân Khê thì cả nhà đều trằn trọc ngủ , trong lòng chờ mong thấp thỏm.

 

Sáng sớm hôm , bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thùng thùng, Cố Vân Khê ồn ào nhíu mày, kéo chăn che kín đầu, trở ngủ tiếp.

 

Cố Hải Triều vội khoác chiếc áo sơ mi mở cửa. Bên ngoài, Trần Chấn Hoa mặt mày đỏ bừng, hớn hở: "Hải Triều, hôm qua đặt thêm ba cái ăng ten nữa đấy! Trong nhà còn hàng ?"

Phạm Khắc Hiếu

 

Trần Chấn Hoa hưng phấn đến mức kìm nổi, hôm qua khách quen ghé qua, thấy chiếc TV thể thu hẳn mười hai kênh thì kinh ngạc vô cùng, lập tức đặt cọc. Cậu cũng đặt thêm một cái cho bố và bên nhà vợ.

 

Cố Hải Triều ngây , thể tin việc thuận lợi đến thế. Ba cái ư?

 

Anh chợt đầu, kích động reo lên: "Tiểu Khê, Tiểu Khê, mau dậy ! Xảy chuyện lớn !"

 

Lấy hàng bây giờ?!

 

Cố Vân Khê chị gái lôi xềnh xệch dậy, quần áo cũng là chị giúp mặc . Cô mơ màng súc miệng, chẳng kịp ăn sáng kéo tuột khỏi nhà.

 

Mấy hàng xóm thấy liền tò mò hỏi: "Hải Triều, sáng sớm tinh mơ đưa các em thế?"

 

"Cháu..." Cố Hải Triều ngập ngừng.

 

Cố Vân Khê nháy mắt với Trần Chấn Hoa, Trần Chấn Hoa lập tức hiểu ý, lớn giọng : "À, chuyện là cha cháu đồng ý nhận Hải Triều học trò , nhờ cháu tới báo tin ..."

 

Chú Thích bên cạnh quan tâm hỏi: "Học trò? Cháu và Hải Triều là bạn học ? Cha cháu nghề gì thế?"

 

"Dạ, ba cháu mở một tiệm sửa chữa đồ điện ạ."

 

Lời thốt , đều vô cùng hâm mộ. Người thường , một nghề trong tay thì bao giờ sợ c.h.ế.t đói, huống chi sửa chữa thiết điện bây giờ đang thịnh. Mấy ông thợ già giữ khư khư nghề truyền thống, chỉ dạy cho con cháu trong nhà, ngoài thể nào chen chân .

 

 

Loading...