Cố Vân Khê khẽ gật đầu: “Được, cháu cũng đưa đoàn luật sư đến , họ đang chờ ngoài cửa.”
Mạc Thừa Ân cứng , biểu cảm mặt ông vô cùng phức tạp: "Cháu sớm đoán ông sẽ thỏa hiệp ?”
“Phòng bệnh hơn chữa bệnh, cháu việc nay luôn cẩn thận.” Tâm trạng Cố Vân Khê lúc vô cùng thoải mái.
Mạc Thừa Ân cũng bảo vệ sĩ mau gọi điện thoại kêu luật sư tới. Mạc lão phu nhân thì tức đến run rẩy, lòng dâng lên ác ý điên cuồng. Bà bỗng nhiên nhào tới giường bệnh, vồ lấy gối đầu ép mạnh lên mũi và miệng Mạc Thừa Ân. Trong đầu bà chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: chỉ cần lão già c.h.ế.t, chuyện sẽ kết thúc. Quỹ ủy thác gia tộc vẫn sẽ thuộc về con gái bà .
Còn về chuyện giám sát , tạm thời cứ tính , sẽ tìm cách giải quyết.
Sự cố bất ngờ khiến tất cả c.h.ế.t lặng. Trần Sơn kinh hãi cảnh tượng mắt— phụ nữ già thật sự độc ác, dồn bước đường cùng nảy sinh sát ý đoạt mạng chồng ngay mặt bao .
ngay lúc đó, gáy bà truyền đến một trận đau nhói, hai tay đang cố sức đè gối lên mặt Mạc Thừa Ân lập tức mất lực buông thõng, cơ thể mềm nhũn đổ sập xuống sàn nhà.
Vệ sĩ của Mạc Thừa Ân đẩy bà , vội vàng nhào về phía giường bệnh kiểm tra. Sắc mặt Mạc Thừa Ân tái nhợt, thở .
“Mau gọi bác sĩ! Nhanh lên!”
Tuy rằng chỉ là một cơn sợ hãi bóng gió, nhưng nó vẫn gây tổn hại nghiêm trọng đến cơ thể vốn cực kỳ yếu ớt của Mạc Thừa Ân. Ông dùng đến bình dưỡng khí, mất nửa ngày mới thể lấy thở.
Ông vợ chung sống mấy chục năm, ánh mắt càng thêm lạnh lùng: “Cố Vân Khê, gọi luật sư của cháu đến đây . Chúng cần nhanh chóng xong thỏa thuận .”
Ông còn sống bao lâu nữa, cho dù nhiều tiền cũng cứu . Trước khi c.h.ế.t, đầu óc ông đặc biệt tỉnh táo, quyết định lựa chọn con đường thích hợp nhất cho thế hệ .
Chứng kiến cảnh tượng đôi vợ chồng từng ân ái keo sơn giờ trở mặt thành thù, khóe miệng Cố Vân Khê khẽ nhếch lên: “Được.”
Mạc lão phu nhân chỉ thương ngoài da, nhanh tỉnh . Vừa thấy lời , bà điên cuồng g.i.ế.c .
Mạc Thừa Ân sự chuẩn . Ông lạnh giọng lệnh: “Trói tay chân bà ! Hãy để bà tận mắt xem, quỹ tín thác của gia tộc sẽ rơi tay cháu gái ruột Tô Mạn Châu như thế nào.”
“Và tất cả những điều , đều là do sự ngu xuẩn của chính bà gây .”
Phạm Khắc Hiếu
G.i.ế.c bằng g.i.ế.c tâm. Mạc Thừa Ân thực hiện điều đó chỉ bằng một câu nhẹ nhàng như thế.
Mạc lão phu nhân chỉ cảm thấy lòng đau như cắt, dâng trào hận ý điên cuồng: “Mạc Thừa Ân, ông từng nghĩ đến cảm nhận của con cháu ? Nếu bọn chúng ông , sẽ hận ông thấu xương! Ông khi c.h.ế.t con cháu phúng viếng hàng năm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-425.html.]
Mạc Thừa Ân cũng là một tàn nhẫn: “ sẽ cho bọn nó , Cố Vân Khê vốn hứng thú với quỹ tín thác của Mạc gia, nhưng bà thuê ý đồ hại nó. Nó mới đổi chủ ý, điều là để trả thù bà.”
“Là bà, chính bà mới là phá hủy tất cả. Bọn chúng hận, chỉ thể hận bà.”
Mặt Mạc lão phu nhân xám như tro tàn, điên cuồng thét chói tai: “Ông bậy!”
“Ông hề bậy.” Giọng lành lạnh của Cố Vân Khê vang lên. “Bản hề hứng thú với tiền, cũng xen chuyện Mạc gia. bà vẫn chịu buông tha cho , thế thì thôi. dứt khoát hủy diệt thứ bà lấy kiêu ngạo nhất.”
“Không tài phú quyền thế, bà thì tính là gì ở Hải Thành?”
Mạc lão phu nhân chạy tới đ.á.n.h Cố Vân Khê, nhưng bà còn kịp tới gần vệ sĩ ngăn .
“Mày thật ác độc! Con cháu của tao sẽ bỏ qua cho mày!”
“Bà im !” Mạc Thừa Ân biến sắc.
Cố Vân Khê nhíu mày, nở nụ lạnh lùng: “Bà ép tay với bọn họ ? Tính giỏi chịu kích thích .”
Cả Mạc lão phu nhân run lên vì tức giận: “Mày dám ?”
“Cộc cộc.” Tiếng gõ cửa vang lên. “Đổng đến .”
Đổng mặc âu phục, giày da bóng loáng, trông tinh thần phấn chấn. Vừa bước , ánh mắt ông lập tức hướng về Cố Vân Khê.
Mạc Thừa Ân gắng gượng dậy: “Đổng , muộn như còn phiền ngài đến tận đây, thật sự ngại.”
Mạc gia chỉ xem là gia tộc giàu hạng hai, trong khi Đổng gia trải qua năm đời con cháu vẫn vững vàng ở vị trí nhà giàu nhất Hải Thành, sự chênh lệch là lớn.
Hai họ gặp trong các dịp xã giao, quan hệ sâu sắc.
Đổng mỉm , đưa bó hoa trong tay : “Nói linh tinh gì thế, còn đang định đến bệnh viện thăm hỏi ông đây.”
Ông là tinh tế, Mạc Thừa Ân và Cố Vân Khê khó xử nên cố ý mang hoa tươi đến để thăm bệnh.