Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 420

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:19:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mạc Thừa Ân xong chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, tinh thần vô cùng bất . ông vẫn kiên nhẫn khuyên nhủ cô: "Đó chỉ là do cháu may mắn. Cần , thị trường chứng khoán chỉ đòi hỏi kiến thức tài chính vững vàng, mà còn cần nguồn tin nhanh nhạy. Một khi thông tin chậm trễ, thứ cháu đ.á.n.h cược chỉ là tiền bạc, mà còn chính là mạng sống của .”

 

Cố Vân Khê bỗng phá lên lớn, giọng điệu trào phúng: "Không đến mức nghiêm trọng đó . Nếu thua, cũng chỉ là thua tiền của Mạc gia, nên chút áp lực nào.”

 

Mạc Thừa Ân giận đến trợn mắt, mặc kệ thể yếu ớt, ông lớn tiếng: "Cháu đang cố tình chọc giận ông đấy ?"

 

Cố Vân Khê lười biếng liếc mắt, giọng lạnh lùng: "Thật , trách thì trách vợ của ông ."

 

“Bà gây chuyện gì?” Mạc Thừa Ân linh cảm lành.

 

Cố Vân Khê chỉ mũi , lạnh giọng : "Bà dám thông đồng với một tập đoàn buôn lậu, bày một chuỗi âm mưu nhằm , khiến suýt chút nữa mất mạng."

 

Những lời cô như một tảng đá nặng nề nện lồng n.g.ự.c Mạc Thừa Ân. Ông khỏi hít một khí lạnh. Hóa đây là lý do thái độ của Cố Vân Khê bất thường đến .

 

"Tính thù tất báo. Đã chịu thiệt thòi lớn đến thế , lẽ nào thể bỏ qua cho nhà Mạc gia các ?" Cố Vân Khê bày vẻ mặt trào phúng, thách thức: “Bây giờ ông hai lựa chọn: Một là, sẽ dùng cách của , trả , khiến cho tất cả con cháu Mạc gia các đều tàn phế. Hai là, ông đáp ứng yêu cầu của .”

 

“Làm thể? Bà quen tập đoàn buôn lậu kiểu gì...” Mạc Thừa Ân đột ngột tái mặt.

 

Cùng lúc đó, ánh mắt Cố Vân Khê cũng đổi. Cả hai hẹn mà cùng nhận một điểm then chốt.

 

Tim Mạc Thừa Ân chùng xuống, "Đi gọi bà đây. Mau lên!"

 

Mạc lão phu nhân bước phòng bệnh vội vàng đến bên cạnh Mạc Thừa Ân, vẻ vô cùng quan tâm hỏi: "Thừa Ân, ông đỡ hơn chút nào ? Sắc mặt hôm nay trông cũng tệ lắm. Chỉ cần ông khỏe , dù giảm ba mươi năm tuổi thọ cũng cam tâm tình nguyện.”

 

Cố Vân Khê bật khẩy: "Bà còn sống ba mươi năm nữa ? Trước khi dối thì ít nhất cũng nháp qua chứ? Bà đang x.úc p.hạ.m chỉ thông minh của khác đấy."

 

Mạc lão phu nhân giận đến tím mặt, gào lên: "Nơi hoan nghênh cô, mau cút ngoài!"

 

Cố Vân Khê lười biếng ngả lưng ghế, đáp: "Ở đây đến lượt bà lên tiếng lệnh ."

 

“Thừa Ân, con nha đầu c.h.ế.t tiệt quá xui xẻo...” Mạc lão phu nhân hận thể lập tức đuổi Cố Vân Khê .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-420.html.]

Mạc Thừa Ân lạnh lùng chất vấn: "Bà tìm đến tập đoàn buôn lậu để bắt cóc con bé?"

 

Phạm Khắc Hiếu

Mạc lão phu nhân , trong lòng căng thẳng tột độ, nhưng nhờ tố chất tâm lý vững vàng, sắc mặt bà hề biến đổi. "Ông đừng nó bịa đặt lung tung, nó vốn căm ghét , ông chẳng . Hơn nữa, giờ luôn an phận thủ thường, chỉ lo việc nhà, cái thứ gọi là tập đoàn buôn lậu là gì chứ?"

 

"Bốn mươi năm từng bán tình địch của cho tập đoàn buôn lậu , bây giờ giả vờ ? Ai mà tin nổi?"

 

Rất thể, của Mạc gia sẽ nhân cơ hội mà đào sâu hơn, tìm thêm manh mối từ tập đoàn buôn lậu .

 

Mạc lão phu nhân gân cổ lên rống giận: "Cố Vân Khê! Cô đổi trắng đen, vu khống trắng trợn như , lương tâm cô yên ?"

 

" bà sẽ đời nào thừa nhận, nên chuẩn cho bà một chút 'quà vui'." Cố Vân Khê cầm điện thoại lên, gọi thẳng cho Hoắc Vân Sơn.

 

Cô áp điện thoại tai, giọng dứt khoát: "Trần Sơn ở ? Hắn tóm ?" [Im lặng lắng ] "Chưa ? Hắn đang ở HK? Chúng chỉ bắt đầu não của lão Nhị A Lãng thôi ? Được, nắm rõ ." Cô tiếp tục lệnh: "Anh liên hệ ngay với Trần Sơn, bảo lập tức đến Bệnh viện St. Mary, Phòng 908. thấy xuất hiện trong vòng nửa giờ."

 

đầu , thấy mặt Mạc lão phu nhân trắng bệch, tựa như thấy quỷ.

 

Giọng Mạc Thừa Ân run rẩy vang lên, "Trần Sơn... là ai?"

 

Cố Vân Khê thưởng thức vẻ mặt thất sắc tột độ của Mạc lão phu nhân, bình thản đáp: "Lão đại Trần Sơn là kẻ đầu tập đoàn buôn lậu , dân trong giới gọi là Sơn 'Ca'. Vợ ông chính là thông qua băng nhóm để t.r.u.y s.á.t ." Cô nhún vai. "Đáng tiếc, thất bại, chỉ mất mấy chục em mà còn tịch thu một chuyến hàng 'vô cùng hoành tráng'."

 

Về phần tại đến giờ Trần Sơn vẫn bắt, đó là chuyện cô cần quan tâm, nên cô cũng hỏi nhiều.

 

Tim Mạc lão phu nhân đập thình thịch như sấm, nhưng bà vẫn cố gắng trấn an bản : Cố Vân Khê cho dù bản lĩnh đến , cũng thể nào quyền lực tới mức .

 

"Ha ha, cô nghĩ cô là ai chứ? Lại đòi tùy tiện sai khiến một đại lão tầm cỡ quốc tế? Khẩu khí thật lớn! là chỉ bịa đặt lừa , sẽ mắc bẫy cô ."

 

" nghĩ, bà sẽ sớm là ai thôi." Cố Vân Khê kiêu ngạo tuyên bố, ánh mắt sắc lạnh: "Bà nhớ kỹ cho rõ, đây, chính là vị tổ tông sẽ khiến bà quỳ xuống cầu xin tha thứ!"

 

Câu khiến Mạc lão phu nhân tức đến điên , ngón tay run rẩy chỉ thẳng mặt Cố Vân Khê.

 

Cố Vân Khê phớt lờ , tiện tay rút một cuốn sách. Đã rảnh rỗi , bằng chút chuyện ý nghĩa hơn.

 

 

Loading...