Không ngờ rằng Cố Vân Khê nguyện ý truyền thụ phần kiến thức . Chuyện truyền khiến ông cực kỳ kích động, sáng sớm tinh mơ vội vàng chạy tới đây.
"Rất hoan nghênh, hoan nghênh ngài gia nhập."
Ngoài Lý lão sư, còn hai trợ thủ cùng, đều là những học trò tâm đắc nhất của ông.
Cố Vân Khê truyền thụ kiến thức nghiên cứu mới cho họ. Cô nhanh, Lý lão sư tuy thể theo kịp, nhưng hai học trò thì chút bối rối.
"Thế , hai máy ghi âm ? Cứ ghi âm ."
Một học trò mừng sợ, hỏi: "Chúng thể ghi âm ?"
Cố Vân Khê đầu tiên hướng dẫn khác nên kinh nghiệm. Cô : "Được, nhưng các vị cẩn thận, tuyệt đối để lộ ngoài."
Lý lão sư vô cùng vui mừng: " sẽ đích cất giữ cẩn thận, tuyệt đối sẽ để nó lọt ngoài."
Phía Tề Thiệu cũng tương tự, cấp phái vài chuyên gia về lĩnh vực máy tính đến giảng, học bao nhiêu quý bấy nhiêu.
Chỉ là họ chỉ thời hạn năm ngày, nên thời gian cực kỳ cấp bách. Cả nhóm học từ bảy giờ sáng cho đến mười hai giờ đêm, việc liên tục như . Tuy vô cùng mệt mỏi, nhưng đều nỡ chợp mắt, thức trắng đêm để cố gắng tiếp thu.
Họ hiểu rõ cơ hội hiếm đến mức nào; chỉ nguyện ý chia sẻ kiến thức mà còn đích chỉ dạy cho họ, đây quả thực là một vinh hạnh lớn lao.
Phạm Khắc Hiếu
Bản họ dù nền tảng vững chắc, nhưng những kỹ thuật hàm lượng tri thức quá lớn. Nhìn thì tưởng đơn giản, kỳ thật là sự kết tinh của vô thuật toán và tính toán phức tạp. Hiện tại, họ chỉ thể "ăn tươi nuốt sống" mớ kiến thức , mới từ từ tiêu hóa và lĩnh hội sâu hơn.
Tiễn nhóm xong, Cố Vân Khê và Tề Thiệu suốt đêm đóng gói hành lý, chuẩn bay đến Hong Kong. Cô chỉ ghé Hong Kong vài giờ, mục đích là để đàm phán với Mạc lão gia, đó sẽ lập tức bay đến Boston.
Thời gian gấp gáp vô cùng, thể họ đang giành giật từng giây từng phút.
"Anh cũng về nhà ?"
Tề Thiệu khẽ lắc đầu: "Không về, hẹn gặp cha ngay tại Hong Kong ."
Trước khi , Hoắc Vân Sơn dẫn theo một đôi vợ chồng tới.
"Tiểu Khê, đây là vợ chồng Hướng, họ sẽ theo hai để hỗ trợ. Cả hai đều xuất từ lực lượng đặc chủng, hiện xuất ngũ. Hơn nữa, tay nghề nấu nướng của chị Hướng khá, chuyên các món ăn gia đình ngon miệng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-417.html.]
"Tuyệt vời." Cố Vân Khê vui vẻ chấp nhận. Nữ đặc nhiệm ư? Vừa chiến đấu nấu ăn, thì còn gì bằng.
Cô hỏi gì thêm, tin tưởng sự sắp xếp của Hoắc Vân Sơn.
Nếu tính cả chị Triệu, tổng cộng khi cô nước ngoài sẽ mang theo ba , cũng dáng đấy. Dù , so với Tề Thiệu thì vẫn kém hơn. Tề Thiệu mang theo tận bốn vệ sĩ, một trợ lý, thậm chí còn cả một đầu bếp riêng. Tổng cộng lên đến sáu .
"Đây là lễ vật mà các lãnh đạo gửi tặng hai ."
Đó là một Tứ Hợp Viện Ngũ Tiến, kiến trúc cực kỳ cao cấp, chiếm diện tích rộng lớn. Trên giấy chứng nhận quyền sở hữu ghi tên Cố Vân Khê và Tề Thiệu, ngụ ý đây là tài sản chung của cả hai.
Khóe miệng Cố Vân Khê cong lên, thật , cô thêm một Tứ Hợp Viện.
Tề Thiệu cũng hài lòng với món quà , đây là tài sản chung mà và Tiểu Khê sở hữu. Anh : "Cái thể phòng cưới của chúng . Chỗ ở cũng lớn, đủ cho bọn trẻ chạy nhảy khắp sân vườn."
Cố Vân Khê suýt sặc nước bọt: "Anh nghĩ xa xôi chứ?"
Tề Thiệu mỉm , tiếp lời: "Ngay cả tên của đứa con tương lai, cũng nghĩ kỹ ."
Cố Vân Khê: ...... Chỉ một chữ, quá đáng!
Lần nữa Hong Kong, Cố Vân Khê kịp cảm thán điều gì, cô trực tiếp tới Bệnh viện St. Mary.
Nơi cô quen thuộc, Tề Thiệu cũng quen, chính là nơi từng điều dưỡng.
"Lúc đó nếu em, c.h.ế.t ."
Gặp Cố Vân Khê, là may mắn lớn nhất trong cả cuộc đời .
Cố Vân Khê khẽ lắc đầu: "Anh mà cảm ơn Hoắc lão gia , là ông cứu ."
" chính là nhờ em cầu xin đấy." Tề Thiệu rõ, vì chuyện mà cô vẫn luôn nợ Hoắc gia một ân tình.
"Ha ha, là do vận may của , vận may của cũng tệ." Cố Vân Khê cảnh quen thuộc xa lạ, : "Lúc đám cướp xông bệnh viện, còn bắt giữ con tin, may mắn là ở ngay lầu nên bình yên vô sự."
Trở chốn cũ, cô khỏi chút cảm khái.