Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 401

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:19:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khóe mắt Cố Vân Khê khỏi đỏ hoe, đáy lòng tràn đầy cảm động và vui sướng.

 

"Tề Thiệu, vui."

 

" cũng vui." Tề Thiệu nhẹ nhàng cầm tay cô, còn lắc lắc.

 

"Khụ khụ." Hoắc Vân Sơn rốt cuộc chịu nổi nữa. Thằng nhóc cũng quá đáng sợ, cô gái nào mà chịu nổi sự "tấn công" bằng lời lẽ như thế? Cho dù là Cố Vân Khê thông minh hơn cũng khó lòng chống cự.

 

"Mau thôi, xe chờ ở bên ngoài."

 

Tề Thiệu thản nhiên liếc một cái, sát phong cảnh: "Đây là thứ hai đấy. Nếu nữa, sẽ... đuổi ."

 

Hoắc Vân Sơn ha hả , tiểu tử thúi kiêu ngạo như thật đáng ghét.

 

Cố Vân Khê trong xe, chợt nhớ tới một chuyện: "Thâm Thành bên vấn đề chứ? Các bắt đ.á.n.h thì mặc kệ, nhưng thứ nhất định ."

 

Hoắc Vân Sơn thể hiểu suy nghĩ của cô, cũng nhớ hai thứ : "Phải tin tưởng năng lực của đồng nghiệp , bọn họ đều là những kinh nghiệm đầy , kinh bách chiến."

 

"Được ." Cố Vân Khê cũng mặc kệ.

 

Lần , Cố Vân Khê và Tề Thiệu khách sạn , mà là trực tiếp dẫn đến một nơi thần bí.

 

Từ bên ngoài bình thường gì lạ, tường vây cao cao, một cánh cửa lớn màu đen đóng chặt, vị trí hẻo lánh, bên treo một tấm bảng hiệu: Nhà máy Dụng cụ Đồng hồ Số 7.

 

bước qua cửa lớn, họ liền ý thức nơi hề đơn giản, từng trạm kiểm soát nghiêm ngặt chặn đường. Một nhân viên công tác đón , xuất trình giấy tờ mới đưa .

 

Cố Vân Khê tin, nơi là nhà máy sản xuất đồng hồ đeo tay. Biện pháp bảo vệ liền tầm thường chút nào.

 

"Viện Thông tin Điện tử Số 1."

 

Dọc đường gặp ai, nhân viên công tác đưa bọn họ tới mặt một tòa nhà nhỏ phủ đầy dây leo: "Các ở đây."

 

Tòa nhà nhỏ hai tầng bố cục khá đơn giản: Tầng trệt là phòng ăn, phòng khách và thư phòng; tầng ba phòng ngủ, đủ cho mỗi một phòng. Cố Vân Khê chọn phòng hướng Nam, một ban công rộng lớn và phòng tắm riêng.

 

Tề Thiệu và Hoắc Vân Sơn dùng chung phòng tắm. Cả ba bữa ăn đều do chuyên gia cung cấp theo thực đơn, và họ phép rời khỏi khuôn viên tòa nhà.

 

Cố Vân Khê khả năng thích ứng cao, dù ở cũng ngủ ngon. Sau chuyến bay mệt mỏi, cô tắm nước nóng, đồ ngủ và chìm giấc ngủ sâu. Cô tỉnh dậy vì đói bụng, vội vàng vệ sinh cá nhân, đồ ở nhà cộp cộp chạy xuống tầng .

 

"Có gì ăn ? đói lả !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-401.html.]

 

Dưới tầng trệt, hai đàn ông cách xa , ranh giới rõ ràng: một đang tài liệu, chăm chú màn hình máy tính.

 

Hoắc Vân Sơn ngước , nhét xấp tài liệu cặp, "Tiểu Khê dậy . gọi mang cơm lên."

 

Hai món gồm thịt kho tàu và rau xanh xào. Dù chê bai đồ ăn vẻ khô khan, mang đậm hương vị bếp ăn tập thể, Cố Vân Khê vẫn ăn ngấu nghiến từng miếng, vì cô : thực mới vực đạo.

 

sang, thấy Tề Thiệu ăn ít thì thoáng sửng sốt. Nhìn đồ ăn bàn, cô đoán quen khẩu vị. Quả thực, ẩm thực Nam Bắc khác biệt quá lớn, mà cầu kỳ, cũng đầu bếp riêng kèm.

 

Cô gắp một miếng khoai tây bát , "Ăn tạm chút , ngày mai chúng gọi món khác."

 

Tề Thiệu cảm thấy ấm áp vô cùng, bỗng nhiên miếng khoai tây cũng trở nên ngon miệng. "Được."

 

Hoắc Vân Sơn nhịn châm chọc: "Sao hai thể ăn đồ canteen như những khác? Đừng bộ tịch, yếu ớt quá ."

 

"Chúng nhân viên ở đây." Cố Vân Khê đáp. (Cô thể ăn đồ Cung Đình, cũng thể ăn quán vỉa hè, khả năng thích ứng của cô mạnh, nhưng cô Tề Thiệu chịu đói mỗi ngày).

 

"Nếu , chúng ngay bây giờ?" Ăn chút gì ngon mà cũng coi là yếu ớt ?

 

Hoắc Vân Sơn trợn mắt cô. Cố Vân Khê hề sợ hãi. Cuối cùng, Hoắc Vân Sơn vẫn chịu thua: "Được , ngày mai sẽ chuyện với họ."

 

"Mỗi bữa mỗi gọi một món, tổng cộng ba món. Chúng sẽ trả tiền thực phẩm và chi phí chế biến, chứ ăn ." Cố Vân Khê cũng quá đáng. Tự bỏ tiền để ăn ngon hơn thì gì sai?

 

Phạm Khắc Hiếu

"Tề Thiệu, ngày mai ăn gì?"

 

Ý mặt Tề Thiệu lộ rõ, Tiểu Khê đang thứ vì : "Bữa sáng, bánh mì và sữa. Bữa trưa, gà luộc. Bữa tối, đậu Hà Lan xào."

 

Cố Vân Khê giơ tay: " cũng bánh mì và sữa. Bữa trưa, canh tôm hùm, còn bữa tối là cá hấp."

 

"Canh tôm hùm?" Hoắc Vân Sơn kinh ngạc đến mức rớt hàm. Sao cô gọi luôn món trời ?

 

" sẽ trả tiền ăn gấp đôi."

 

Hoắc Vân Sơn thể hiểu nổi: "Vì hai đặt nặng chuyện ăn uống như ?"

 

Là quân nhân, quen ăn thứ, bao giờ kén chọn. Cố Vân Khê và Tề Thiệu khác: "Con sống đời, ai cũng những thứ cố chấp. Yêu thích ẩm thực, dù cũng hơn là si mê quyền lực và tiền bạc."

 

Vô d.ụ.c vô cầu ư? Chuyện đó là thể, ít nhất là cả đời .

 

 

Loading...