Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 400

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:19:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

" nghĩ, cha nuôi dù luyến tiếc đứa con trai một tay nuôi lớn đến , nhưng nghĩ đến đứa con ruột thịt rõ sống c.h.ế.t , và tất cả đều do cha ruột của , thì liệu bọn họ còn thể giữ bên ?”

 

Chỉ cần là bình thường, đều thể chấp nhận điều .

 

Huống chi, đây là con trai của lão đại băng nhóm tội phạm. Cậu sinh mang theo tội .

 

" còn , giấc mơ của là trở thành một thẩm phán, và dự định ghi danh vài đại học chính pháp nổi danh nhất trong nước, đúng ?”

 

Nếu con trai của một tên tội phạm thực sự trở thành một nhân vật quyền lực trong ngành tư pháp, đó quả là một trò đùa lớn.

 

Chờ tương lai che chở cho cha ?

 

“A a a!” A Phong sụp đổ, ôm đầu rống. Xong , thứ đều xong .

 

Người đầu dây bên rốt cuộc thể nhịn , lớn tiếng quát tháo, "Đủ ! mặc kệ là ai, dám tiết lộ một chữ, liền diệt cả nhà .”

 

“Quả nhiên là hung nhân g.i.ế.c chớp mắt. bây giờ?” Tề Thiệu mặt chút đổi liếc bà lão giàu đang ghế sofa. Bà tự chủ run rẩy.

 

nắm giữ bí mật . Lúc ông tay hành động cũng chính là lúc bí mật phơi bày.”

 

“Đến lúc đó, thương tổn lớn nhất là ai?”

 

Còn thể là ai? Đương nhiên là A Phong. Con trai của tội phạm sẽ bại danh liệt, thế nhân phỉ nhổ, tiền đồ hủy hoại .

 

Trách ai đây? Chỉ thể trách cha ruột. Ai bảo một ?

 

Từ thời khắc Trần Sơn bước chân con đường tội phạm, nên chuẩn tâm lý rằng cha , em và con cháu đều sẽ liên lụy.

 

Trần Sơn hiểu rõ điều , nên mới cố ý chọn cách đưa đứa con trai sinh ngoài, hòng che giấu phận và đổi trắng đen.

 

"Rốt cuộc gì?"

 

Tề Thiệu nhận sự căm hận nghiến răng nghiến lợi trong giọng Trần Sơn, nhưng chẳng hề bận tâm. Tề gia là một gia tộc vô danh, mối quan hệ và nguồn lực của họ rộng khắp cả hai giới chính trị và thương mại.

 

Hơn nữa, quân đội bắt đầu theo dõi thế lực buôn lậu , còn thể kiêu ngạo bao lâu nữa?

 

Phạm Khắc Hiếu

" cần máy khắc quang, cho ông mười ngày, đủ thời gian chứ?"

 

Vài giây , giọng Trần Sơn đầy vẻ thể tin nổi vang lên: "Mẹ kiếp, lớn chuyện chỉ vì một cái máy khắc quang thôi ? Cậu điên !"

 

Mắt Cố Vân Khê sáng rực lên, cơ hội . Cũng , những kẻ thế lực ngầm to lớn, nguồn cung cấp hàng hóa đa dạng, mà mặt hàng buôn lậu nhiều nhất là sản phẩm điện tử, thể cách lấy ?

 

Lúc còn ý thức tầm quan trọng của máy khắc quang, kỹ thuật máy khắc quang đang bước điểm mấu chốt, nhưng vẫn thể mua miễn là tiền. Đương nhiên, loại kỹ thuật cao cấp đối với thị trường trong nước vẫn đang ngăn cản.

 

Tề Thiệu bổ sung một câu: "À, còn một chiếc siêu máy tính nữa."

 

Trần Sơn quả quyết cự tuyệt: "Đó là công nghệ cao, ."

 

Thiết điện tử thông thường còn tạm , nhưng ngưỡng cửa công nghệ cao quá lớn, bọn họ thể nào tiếp cận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-400.html.]

" tin năng lực của ông, cứ quyết định . Giao hàng và giao , chúng trao đổi ngang giá. sẽ chăm sóc con trai ông chu đáo." Tề Thiệu dứt khoát cúp điện thoại, vẻ mặt trầm ngâm.

 

"Anh họ, chuyện tiếp theo giao cho , thành vấn đề chứ?"

 

"Ai là họ của ?" Hoắc Vân Sơn trừng mắt , "Giao cho thủ hạ của . Nhiệm vụ quan trọng nhất của là bảo vệ Tiểu Khê."

 

Anh còn kỹ hai thiếu niên thiên tài , quản c.h.ặ.t c.h.â.n tay họ, đừng để họ gây chuyện động trời nào nữa. Bọn họ thật sự quá nguy hiểm!

 

Tề Thiệu gì, "Anh..."

 

Điện thoại Hoắc Vân Sơn vang lên, máy thì thần sắc liền đổi.

 

Cúp điện thoại, Cố Vân Khê thật sâu: "Tiểu Khê."

 

Cố Vân Khê thấy vẻ mặt , chút lo lắng: "Sao ?"

 

Hoắc Vân Sơn ho một tiếng, liếc Tề Thiệu. Tề Thiệu cũng lảng tránh, nhất quyết .

 

"Lãnh đạo cấp cao cô đến Thủ đô ngay lập tức. Ông quan tâm và cực kỳ hứng thú với bản đề xuất máy bay lái của cô."

 

Anh sẽ là như , khái niệm máy bay lái ... bản cũng động lòng . Làm những ở cấp thể ý nghĩa chiến lược quan trọng chứ?

 

Cố Vân Khê: ... Hóa , cô vẫn tự đào hố chôn ?

 

Cố Vân Khê mờ mịt bước xuống máy bay, quanh bốn phía: "Đây là sân bay gì?"

 

"Sân bay quân dụng." Hoắc Vân Sơn phụng mệnh hộ tống bọn họ Thủ đô. , là bọn họ.

 

Tề Thiệu tình nguyện tham gia, thậm chí còn khoe khoang rằng bản chuyên về máy tính.

 

Máy bay lái đương nhiên thể thiếu sự hỗ trợ của máy tính.

 

Cấp đồng ý. Hoắc Vân Sơn bỏ tất cả chuyện, trực tiếp đưa bọn họ máy bay quân dụng bay thẳng đến Thủ đô.

 

Cố Vân Khê giật , cô , nơi hề giống sân bay Thủ đô bình thường.

 

Cô siết chặt dây lưng ba lô, đưa tay lấy vali, Tề Thiệu thấy liền giành lấy: "Để ."

 

Cố Vân Khê khẽ thở dài một : "Thật , cần xen ."

 

Điều đồng nghĩa với việc gánh vác nhiều trách nhiệm, mà Tề Thiệu là kiểu sống tùy tâm sở dục, ít chi phối bởi cảm xúc và d.ụ.c vọng thông thường.

 

Không , mà là mỗi đều cách sống riêng của . Chỉ cần phạm pháp là .

 

Tề Thiệu bình tĩnh cô: "Trước mục tiêu, ước mơ, nhưng bây giờ ."

 

"Mục tiêu của em chính là mục tiêu của . Giấc mộng của em cũng chính là giấc mộng của ."

 

"Dù em gì, cũng sẽ luôn là hậu thuẫn vững chắc nhất cho em."

 

Giọng bình tĩnh, đỗi bình thường nhưng đó là sự chân thành ngọt ngào nhất đời .

Loading...