Hai đàn ông bước phòng. Người đàn ông mặc đồ vest đen mặt mày khó coi vô cùng: "Chuyện quái quỷ gì đang xảy ? Không con bé đó tuy thông minh nhưng ngu xuẩn, ham danh hám lợi lắm cơ ?"
“Làm chuyện nhan sắc quan trọng đến mức đó với cô chứ?" Tưởng Quảng Xương lúng túng, thể hiểu nổi: "Có lẽ chúng phiền giấc ngủ của cô . Người trẻ tuổi nổi nóng khi đ.á.n.h thức cũng là chuyện thường tình thôi." Anh thấy chỉ lời giải thích là hợp lý nhất.
Sáng sớm, Cố Vân Khê bước nhà hàng buffet với tinh thần phơi phới, rạng rỡ hẳn lên. Cô cùng Chị Triệu cầm khay, dạo một vòng khu đồ ăn, chọn lấy một phần cháo thuyền và sủi cảo tôm.
Cô bưng đĩa chọn vị trí xuống. Bên tai cô ngay lập tức truyền đến một giọng : "Cố Vân Khê, cô ở đây ?”
Là Tưởng Quảng Xương. Một ở vị trí gần cửa sổ, vẫy tay với cô.
Cố Vân Khê tiến đến, nở nụ ngọt lịm chào hỏi: "Chào buổi sáng, Tưởng. Trông vẻ ngủ ngon nhỉ? Vành mắt thâm quầng hết cả kìa."
Tưởng Quảng Xương câm nín. Quả thật mất ngủ trắng đêm, nên khi thấy Cố Vân Khê sáng ngời, rạng rỡ đến mức chói mắt, trong lòng càng thêm bực dọc.
Phạm Khắc Hiếu
Anh thoáng qua Chị Triệu, "Đây là?”
“Bảo mẫu của .” Cố Vân Khê đối diện , ý bảo Chị Triệu cũng ăn .
Tưởng Quảng Xương thiếu nữ giống như việc gì , khẽ híp mắt, : "Sao tối qua cô hung dữ như chứ?”
“Chắc là ngủ mê man nên mất kiểm soát một chút. Hiện tại chẳng nhớ rõ lúc đó gì." Cố Vân Khê thản nhiên dối, mắt hề chớp lấy một cái. Cô cúi đầu húp một ngụm cháo, thêm : "Sau , cứ mười giờ tối thì đừng gọi cho nữa nhé. sẽ tắt máy. À, cháo ngon thật đấy."
Tưởng Quảng Xương từng thấy ai thể lập luận sắc bén đến thế, cứ như thể từ tới nay cô từng sai điều gì.
“Quên , đổi hẹn với bọn họ , vẫn là chỗ cũ, tám giờ tối nay.”
Lời còn xong, thấy Cố Vân Khê dùng ánh mắt kỳ lạ đ.á.n.h giá . Lòng bỗng chút bất an: "Sao ? Mặt dính gì ?”
“Mấy gã đàn ông dơ bẩn đều thích lượn lờ ở hộp đêm ?”
Tưởng Quảng Xương sững . Gì cơ? Anh lầm đấy chứ? Cô dám gọi là "đám đàn ông dơ bẩn"?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-386.html.]
Lúc , càng khẳng định rằng cô đang bất mãn với , hơn nữa còn đủ chứng cứ để chứng minh điều đó!
Anh gượng gạo nặn nụ : "Cô hiểu lầm , đó là hộp đêm cao cấp. Nơi đó chỉ cho phép khiêu vũ và ca hát, giúp thư giãn đầu óc một chút. Thậm chí lượng khách nữ còn đông hơn khách nam.”
Cố Vân Khê bật , cô thích nhất là thấy tức tối nhưng chẳng gì . “ . Nơi đó bẩn quá.”
Cô một tiếng "bẩn" thôi khơi dậy cơn tức giận của Tưởng Quảng Xương. Cô gái thật quá đáng!
Cố Vân Khê còn sợ đủ đô, tiếp: "Ai ăn đàng hoàng hẹn đối tác buổi tối cơ chứ? Mười hai giờ trưa nay, mời họ dùng bữa trưa ở nhà hàng Trung Quốc, tiện thể đàm phán chốt luôn chuyện cho xong. Anh thấy ?"
"Người thích lộ diện ban ngày..." Tưởng Quảng Xương hề nhận rằng Cố Vân Khê nắm đằng chuôi, cô dắt mũi.
Cố Vân Khê bĩu môi, cô lẳng lặng liếc nhanh qua vị khách áo đen đang ở bàn bên , : " nghi ngờ đang lừa đấy. Anh nghĩ còn trẻ nên dễ dắt mũi ?"
“ thì ích lợi gì chứ? " Tưởng Quảng Xương bật .
Cố Vân Khê cứ hươu vượn, giọng điệu vô trách nhiệm: "Dù mặc kệ. Hoặc là tới khách sạn chuyện, hoặc là, coi như xong, chúng hủy giao dịch . À, nhớ cũng từng , tiền thích hệ thống ăn đó, thì . Dù ông chủ lớn ở khách sạn Ngũ Hồ giàu như , hẳn là rõ mặt hàng, cứ giao dịch thẳng với ông là xong."
Tưởng Quảng Xương há hốc mồm kinh ngạc. Cô gái cũng dám những lời như ? Cái đầu cô rốt cuộc chứa những ý tưởng quái quỷ gì thế?
“Đây chính là nguyên nhân cô sảng khoái đáp ứng đến Thâm Thành ? Vậy thì cô thể . Buôn lậu tuy là phạm pháp, nhưng con đường , ai cũng đều thể .”
Cố Vân Khê nâng cằm suy tư. Ngay khi Tưởng Quảng Xương cho rằng cô sắp thỏa hiệp, cô bỗng nhiên ném một ý tưởng gây sốc cho .
“Để tự điều tra xem. Chắc chắn vẫn những bộ phận cá nhân bán xe nhập khẩu riêng lẻ. Nếu giá đủ cao, bọn họ thể bán chứ? Vậy cũng thể đến đó mua một chiếc xe cũ, quang minh chính đại, còn phạm pháp. Tốt , cứ quyết định vui vẻ như ."
Tưởng Quảng Xương vô cùng chấn kinh, thể tin , đây là cái kiểu suy nghĩ gì chứ?
Trong thời gian ngắn, cũng nên trả lời cô như thế nào.
đúng lúc , vị khách mặc áo đen ở bàn bên bỗng nhiên bước đến: "Chào cô Cố Vân Khê, là Anh B, là bạn của Tưởng . thể chuyện riêng với cô vài câu ?"