Cố Vân Khê nghịch ngợm tháo gỡ nửa ngày lắp camera trở về hình dáng cũ, cực kỳ chỉnh, khác gì cái máy lúc ban đầu.
Cô ấn nút khởi động, màn hình dần dần sáng lên: “Sửa xong , cầm lấy .”
Trần Chấn Hoa vui như bay lên chín tầng mây, tự loay hoay kiểm tra một chút. Quả nhiên, máy thể phim, tốc độ .
“Không hổ là Tiểu Khê của , em mãi mãi là thiên tài của ! Anh em là khả năng nhất mà.”
Mọi nhịn kinh ngạc, đúng là sửa xong ?
Chú Trần tin chạy đến, tận mắt thấy bộ quá trình, cố sức chen lấn từ trong đám đông:
“Tiểu Khê , con xem con thể tự cái máy như ? Con cái đắt đến mức nào , đúng là đau lòng c.h.ế.t.”
Trong lòng Cố Vân Khê hiểu rõ: “Về nguyên lý thì thể, nhưng sản xuất với lượng lớn thì khó.”
Cô nghĩ đó là một ý .
Chú Trần còn trông cậy việc cô thể sản phẩm mới, hồi sinh đợt m.á.u nóng cho việc kinh doanh. Tình hình nếu cứ tiếp tục như , ăngten bảo bảo sớm muộn cũng ngừng sản xuất.
Phạm Khắc Hiếu
Cái cách nghề như cách núi, ông căn bản kỹ thuật khó khăn đến mức nào.
Cố Vân Khê chỉ thản nhiên mấy điểm đơn giản nhất:
“Có một vật liệu cần nhập khẩu, công nghệ trong nước cũng đạt tới trình độ đó, giống như pin sạc niken sẽ khó .”
Những lời Chú Trần đều hiểu, nhưng vẫn buông tha: “Chỉ cần thể sản xuất , những vấn đề khó khăn khác đều thể giải quyết hết.”
Cố Vân Khê chút giật : “Chú Trần , cháu thẳng nhé, thời đại phát triển quá nhanh, những thiết kỹ thuật 3C sẽ sớm đào thải. Chờ chú thành phẩm thì công nghệ đổi mới .”
“Điều quan trọng nhất là thị trường tiêu dùng của đất nước chúng vẫn đạt đến mức đó. Những sẵn lòng chi hàng chục nghìn tệ cho một thiết điện tử như thế chỉ đếm đầu ngón tay mà thôi.”
Theo đuổi thị trường cao cấp ở giai đoạn hiện tại là thể thực hiện . Ở thời đại lương trung bình một tháng chỉ vài trăm tệ, ai nguyện ý nhịn ăn nhịn uống mười năm chỉ vì mua một thứ thực dụng?
Chỉ đồ vật thực dụng giá trị sử dụng cao, mới thể gia đình bình thường chấp nhận.
“Chú Trần, chúng tôn trọng quy luật thị trường.”
Ông Trần thất vọng tột độ, khẽ thở dài một :
“Tiểu Khê , con cũng Chú Trần bản lĩnh gì, hiểu những thứ . ‘Ăngten bảo bảo’ từng là mỏ vàng của chú nay bão hòa thị trường . Con thể nghiên cứu phát triển một sản phẩm mới thực dụng chất lượng ?"
“Nếu công ty sụp đổ, chú cũng vấn đề gì lớn, nhưng nhiều nhân viên như chú sắp xếp thế nào đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-371.html.]
Ông hối hận khi thu nhận ồ ạt quá nhiều nhân viên trong thời gian công ty phát triển nhất. Nhóm quan hệ họ hàng, dễ xử trí.
Vẫn là Tiểu Khê thông minh, lựa chọn mua đất xây nhà máy, thực nghiệp mới là con đường chính thống.
Cha cô dâu từ góc nào bước đến, ha hả: “Đối với sinh viên ưu tú chuyên ngành Điện tử, chuyện chẳng khác nào bữa ăn sáng. Vấn đề là họ chịu thôi.”
Cái chuyện kiểu mỉa mai, châm chọc thế ?
Cố Vân Khê giữ vẻ mặt lạnh tanh, thốt từng chữ rõ ràng: “ , .”
Hiện trường đột ngột im lặng đến kỳ lạ. Cha cô dâu trừng mắt: “Sao cô thể ích kỷ, hẹp hòi đến thế?”
Vẻ ngoài dịu dàng của Cố Vân Khê khiến khác lầm tưởng cô dễ dàng bắt nạt, nhưng trong bốn em nhà họ Cố, cô là tính tình cứng rắn và ngang bướng nhất.
“Ồ, ông là vĩ đại nhất cơ mà. Vậy thì ông tự mà nghiên cứu sản phẩm mới .”
Ông Ngô chỉ thẳng mặt cô giận dữ mắng: “Nếu bản lĩnh đó, sớm tự , cần gì sắc mặt của loại tiểu nhân ích kỷ như cô?”
Tiểu nhân ích kỷ? Dù ai dám cô như , Cố Vân Khê vẫn bật lạnh lùng. Những cậy già lên mặt quả thật đáng ghét đến cùng cực.
“Thứ phế vật chút bản lĩnh nào như ông, nhiều hơn một cái còn thấy khinh thường.”
Cô thẳng thừng quăng một câu c.h.ử.i rủa đầy khinh miệt, khiến cha Ngô tức đến run rẩy: “Cô dám…”
Anh em Cố Hải Triều đều ngoài quan sát, hề can dự. Họ quá rõ ràng sức sát thương từ cái miệng nhỏ của em gái lớn đến mức nào.
Trong bộ khán phòng , ai là đối thủ của cô.
Cố Vân Khê thèm liếc ông Ngô thêm nào nữa: “Chú Trần, Trần Chấn Hoa, hai cũng nghĩ giống như ?”
Mọi kinh ngạc tột độ. Đây là công khai kéo về phe mặt bao nhiêu ?! Hành động mạnh mẽ độc đoán.
Cha Trần sớm tính cách thật của cô bé, nhưng việc tận mắt chứng kiến sự bộc trực vẫn khiến ông bất ngờ.
“Đương nhiên là . Tiểu Khê, con là cô bé vô cùng dịu dàng và hiểu chuyện.”
Dù sắp trở thành thông gia, nhưng Lão Ngô chuyện quả thực quá đáng. Cố Vân Khê là ai chứ, cô là dám trời long đất lở, ngay cả Cố Lão Thái còn cô tống tù.
Ông Ngô thì tính là cái thá gì?
Một nữa, ông ý thức rằng lay động Cố Vân Khê thì chỉ cách đối xử chân thành, thật lòng.