Mặt Cố Vân Thải ửng đỏ, cô khẽ khàng đáp: "Là thể ủng hộ em một cách vô điều kiện, luôn bảo vệ em, khiến em cảm thấy an và thể dựa dẫm."
Điều qua thì vẻ đơn giản, nhưng để thì thật sự khó.
Khương Nghị hít sâu một , lấy hết can đảm : "Anh nghĩ, phù hợp với tiêu chuẩn đó."
"Chà chà chà." Cố Hải Ba chẳng từ xó nào xuất hiện, cất giọng oang oang: "Hai đang bàn chuyện gì ? Cái gì mà ' phù hợp' cơ?"
Phạm Khắc Hiếu
Khương Nghị thầm nghiến răng. là sớm đến, muộn đến, cứ chọn đúng khoảnh khắc để phá đám. Cái thật sự đáng ghét mà! Anh khỏi hoài nghi, liệu Hải Ba trốn đó lén từ nãy ? Dù lo lắng, nhưng dám chất vấn, mà ngược , còn cố gắng lấy lòng em vợ tương lai . "À, ..."
Cố Vân Thải khẽ , giải vây: "Bọn chị đang bàn chuyện nên bán thêm bia thôi. Thịt nướng mà kèm bia thì tuyệt vời, nhưng chị sợ khách hàng uống say sẽ gây ồn ào mất trật tự."
Cố Hải Ba kéo ghế, phịch xuống bên cạnh chị gái. Cậu đưa cốc nước lọc trong tay qua: "Chị uống , hôm nay hình như nóng." Nói sang Khương Nghị: "Thịt nướng chẳng là đồ đóng hộp mang ?"
Vân Thải thản nhiên đáp: "Chị chuẩn sẵn hai bộ bàn ghế, tiện cho khách dừng nghỉ chân một lát."
"Vậy bán bia và cả sữa . Phần sữa em thể hỗ trợ chị." Cố Hải Ba vốn đang điều hành một quán sữa riêng.
"Ý kiến !" Cố Vân Thải vui vẻ ghi thêm một cột đồ uống. "Menu về cơ bản , xem còn thiếu gì ?"
Cố Hải Ba lướt nhanh qua, : "Về nguyên liệu, chị cứ để phụ trách cung cấp của căn tin đưa thêm một chút. Chị đưa danh sách cho em, đảm bảo nguyên liệu của quán chị tươi mới rẻ."
"Được."
Khương Nghị cũng đề xuất: "Phía chợ đêm, sẽ sắp xếp một vài thứ." Hiện tại, nhân lực nhân lực, quan hệ quan hệ. "Nếu thiếu thì cô cứ với , thể kéo theo một đám đến giúp cô."
Cố Hải Ba nhịn liếc một cái, thầm đ.á.n.h giá: "Cậu cũng gì đấy chứ." Ánh mắt chọn của chị hai từ đến nay quả nhiên tồi.
Trong lòng Cố Vân Thải dâng lên một luồng ấm áp. Cô tự nhủ, dù chuyện gì xảy , cô sẽ bao giờ cô độc. Xung quanh cô luôn những quan tâm, che chở và đồng hành. Điều đó khiến cô vô cùng hạnh phúc. Vì họ, cô nhất định thể những thủ đoạn bẩn thỉu đ.á.n.h bại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-357.html.]
Cô suy nghĩ một lát, đáp: "Trước mắt cần vội vã việc đó, chỉ thử buôn bán một thời gian xem thế nào ."
Khương Nghị dịu dàng, "Mọi thứ đều tùy thuộc quyết định của cô."
Cố Hải Ba thấy Khương Nghị biểu cảm như , liếc mắt một cái. Ha ha, đúng là đàn ông. Chậc, chị hai nhắm trúng thì cũng... tội nghiệp nha.
Mọi công tác chuẩn tất. Cố Vân Thải bắt đầu rửa sạch và cắt nhỏ các nguyên liệu giao đến, trông cô vô cùng bận rộn.
Anh em nhà họ Cố đương nhiên yên tâm. Vừa chạng vạng tối, họ vội vàng ăn qua loa bữa cơm nhanh chóng giành lấy chiếc xe ba bánh, đòi cùng Vân Thải.
"Chị hai, chị cho tụi em theo . Đây là đầu tiên em mở sạp bán hàng, chắc chắn sẽ thú vị nha."
Khương Nghị cũng lộ vẻ hào hứng, ngoài còn tưởng họ đang chuẩn chơi . Cố Vân Thải hết cách, đành để họ theo đến chợ đêm.
Chợ đêm lên đèn. Các chủ sạp lục tục dọn hàng, từng ngọn đèn đường, đèn lồng, đèn neon bắt đầu rực sáng. Trên các quầy hàng, đủ thứ bày bán: quần áo, giày dép, trang sức nhỏ, đồ chơi, trái cây, bánh ngọt... Khách hàng cũng đổ về mỗi lúc một đông.
“Cô ơi, chiếc váy bao nhiêu? Bớt cho em một chút ?"
“Dưa hấu đây, dưa hấu mới hái! Bao ngọt, ngọt lấy tiền!”
“Thuốc cao gia truyền, chuyên trị bong gân trật khớp, đau lưng mỏi gối... ngang đừng bỏ lỡ!”
“Vòng may mắn đây, năm nghìn một nắm! Thử vận may nào!”
Tiếng rao, tiếng mời mọc, tiếng ngừng nghỉ, tạo nên một khí náo nhiệt từng . Đặt giữa khung cảnh , ưu phiền và bất an trong lòng Cố Vân Thải dường như tan biến.
Cô những quầy hàng san sát, ánh đèn vàng ấm áp, khuôn mặt tươi tắn của các chủ sạp rạng rỡ chào mời khách. Vân Thải cảm nhận sức sống mãnh liệt, sự tươi mới, sinh động của khu chợ. Sự náo nhiệt lập tức xoa dịu những tổn thương tinh thần trong cô.