Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 356

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:17:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cái gì?” Cố Hải Triều cạnh cô, ngây , theo kịp suy nghĩ của em gái.

 

“Ở đường Vân Độ một khu chợ đêm, em đến đó bán đồ ăn vặt.” Cố Vân Thải suy tính: “Nhà sẵn bếp nướng, các loại gia vị, còn cả xe ba bánh nữa. Hay là chúng bán đồ nướng (BBQ) .”

 

Cố Hải Triều hiểu ý định của em gái, nhưng luôn ủng hộ cô vô điều kiện: “Được, em thì cứ , sẽ cùng em.”

 

“Anh việc vất vả , cứ ở nhà nghỉ ngơi nhiều , một em mà.” Trong lòng Cố Vân Thải hiện tại như một tảng đá lớn đè nặng, khó thở bức bối. Cô cần thoát khỏi loại cảm xúc tiêu cực , nên cô chỉ thể tìm việc thích nhất để chuyển hướng sự chú ý khỏi những suy nghĩ .

 

“Đừng ngốc.” Cố Hải Triều thể yên tâm để em gái một đến khu chợ đêm phức tạp như .

 

Nghe tin Cố Vân Thải mở sạp đồ nướng, Khương Nghị đang bận rộn bên công trường lập tức chạy tới, : “Vậy cho tham gia cùng . Về khoản , kinh nghiệm nhất đấy.”

 

Cố Vân Thải ngẩng đầu, cầm bút xuống những thứ cần mua thêm, chẳng hạn như giấy bạc, báo, chén đĩa dùng một , găng tay, ly giấy, khăn trải bàn, bàn ghế gấp…

 

“Gia vị thì nhiều lắm , nhưng bột ớt chuẩn nhiều hơn một chút. Nước sốt nướng thì chúng tự mới đảm bảo hương vị.”

 

“À, đúng , đừng quên mật ong, cái cũng cực kỳ quan trọng. Mua thêm mấy chai để dự trữ sẵn…”

 

Khương Nghị bên cạnh vẻ chuyên tâm của cô, nhịn .

 

thích nhất là khí sống động, ngập tràn khói lửa của chợ đêm. Nó mang cho cảm giác bình dị, nhưng vô cùng hạnh phúc. Mọi nhất định cho tham gia đấy nhé.”

 

“Được thôi, nướng đồ ăn, cứ gia nhập .” Cố Vân Thải dứt lời, Khương Nghị lớn tiếng reo hò.

Phạm Khắc Hiếu

 

Cố Vân Thải lật sang trang khác, xuống bốn chữ "Nguyên liệu nấu nướng", hỏi: “Anh thấy bây giờ thích ăn món gì nhất?”

 

Khương Nghị liệt kê ngay mấy món thích: thịt bò, thịt dê, cánh gà, lạp xưởng, thịt ba chỉ, các loại viên chiên/viên thả lẩu….

 

“Toàn là món mặn, chúng chuẩn thêm nhiều món rau ăn kèm nữa chứ. Chúng thể kinh doanh từ từ điều chỉnh thực đơn theo sở thích của …”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-356.html.]

Cố Vân Thải ngẩng đầu , chút ngoài ý : “Anh nhiều thật đấy.”

 

Khương Nghị vang: “Nói gì thì , lăn lộn ngoài đời từ nhỏ mà. Chuyện gì nên đều hết. Nếu Vân Khê cưu mang, chừng bây giờ là đại ca giang hồ ở đầu đường xó chợ chứ.”

 

Cố Vân Thải bật lời đùa của , quả thực hài hước.

 

Nhìn thấy cô gái đang buồn bã cuối cùng cũng nở nụ , Khương Nghị âm thầm thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng cô cũng . Cô nhiều vẫn hơn. Mấy chuyện vặt vãnh đáng là gì chứ? Là do bọn họ tự chuốc lấy, dù lý do là gì thì cũng thể đổ hết trách nhiệm lên đầu cô.” Dù bận rộn đến mấy, vẫn luôn âm thầm dõi theo cô. Thấy cô vui, còn lo lắng hơn bất kỳ ai khác.

 

Cố Vân Thải chăm chú đến mất tự nhiên, vội vàng ho khan lảng tránh: “Khụ khụ, nghĩ chúng nên chuẩn thêm chút bánh bao ?”

 

Khóe miệng Khương Nghị khẽ cong lên, : “Nên chứ, là loại bánh bao nướng mềm xốp . cực kỳ thích ăn món đó.”

 

Cố Vân Thải rũ mắt, tiếp tục : “Chuẩn thêm chút bánh mật cà nấm, cả bột mì mà Tiểu Khê thích ăn nhất nữa.”

 

Chủ đề câu chuyện lập tức chuyển sang Cố Vân Khê. Khương Nghị thuận miệng hỏi: “Khi nào cô mới trở về?”

 

Cố Vân Thải cũng thời gian cụ thể: “Chắc là ngày hôn lễ của Chấn Hoa thì con bé sẽ về. Bên đó hẳn là đang bận rộn.”

 

Khương Nghị thành thật hâm mộ: “Chấn Hoa còn nhỏ tuổi hơn , kết hôn sớm như thế, thật hâm mộ.”

 

“Anh cũng thể mà.” Cố Vân Thải thêm mấy món rau.

 

…” Khương Nghị lén lút cô một cái, nhưng thấy bất kỳ biểu hiện khác thường nào khuôn mặt cô. Anh im lặng thở dài. Đến giờ cô vẫn hiểu ý ?

 

hiện tại vẫn lập nghiệp , mới lập gia đình . mang đến cho vợ tương lai của tất cả những điều nhất đời .”

 

Cố Vân Thải dừng bút giây lát, nhưng ngẩng đầu lên, : “À, cô gái đó đúng là phúc.”

 

Giọng cô bình thản, chút cảm xúc đặc biệt, giống như đang trò chuyện xã giao với một bạn. Khương Nghị cô vài , rốt cuộc nhịn nữa, hỏi thẳng: “Vậy cô tìm như thế nào?”

 

 

Loading...