Nội dung bức di thư chủ yếu là trách móc Cố Vân Thải chịu giúp đỡ em , còn cố ý kích động họ, đẩy đến bước đường cùng.
Cảnh sát vẫn tiến hành điều tra theo quy trình. Cố Vân Thải kể bộ quá trình, đồng thời cung cấp nhân chứng mặt tại hiện trường lúc bấy giờ.
Cô tự nhận hổ thẹn với lương tâm, nhưng vì sự việc liên quan đến mạng , tâm trạng cô vẫn nặng trĩu. Sao thể nghĩ quẩn đến ? Mỗi đời chỉ một sống mà thôi.
Cảnh sát vội vã rời . hiểu , bộ tin tức lan truyền ngoài.
Bất kể Cố Vân Thải đến , đều xì xào chỉ trỏ, cô như thể cô là hung thủ g.i.ế.c , là kẻ tâm địa độc ác.
Mặc cho em Cố gia giải thích , đều tin, họ chỉ tin những gì thấy.
Như cuốn sách "Tâm lý học đám đông" : Đại chúng khả năng phân biệt, vì thể phán đoán là thật, là giả. Rất nhiều quan điểm dù cân nhắc kỹ lưỡng, nhưng vẫn dễ dàng lan truyền và tán thành.
Thậm chí còn lớn tiếng khuyên em Cố gia, mau chuộc tội! Mau đến bệnh viện chăm sóc bệnh, cầu xin đối phương tha thứ, rước về nhà chăm sóc, nuôi dưỡng.
Điều khiến Cố Hải Triều giận run . Nói đùa ? Bọn họ mới chính là hại, là vô tội. Chuộc tội cái quái gì chứ, em gái tội tình gì mà cầu xin tha thứ?
Còn đòi họ rước về nhà nuôi dưỡng? Dù là kiếp cũng đừng hòng! Anh tuyệt đối sẽ đời nào nuôi dưỡng kẻ thù.
Vì những lời đồn thổi như , công kích gia đình họ ngày càng nhiều, thậm chí còn kẻ đem phân đổ ngay cửa nhà họ.
Cố Hải Triều quen với loại hành động , liền báo cảnh sát bắt ngay tại chỗ. với những kiểu vô công nghề thế , cho dù tra , nhiều lắm cũng chỉ cảnh cáo vài câu.
Đối mặt với cục diện hỗn loạn , cuối cùng Cố Hải Triều ý thức phạm một sai lầm nghiêm trọng: lời Tiểu Khê chuyển sang căn nhà lớn hơn với chất lượng an ninh cao cấp hơn.
Anh c.ắ.n chặt răng, đưa cả em trai và em gái đến ở ký túc xá của nhà xưởng. Dù nhà xưởng cũng là địa bàn của . Anh đặc biệt lệnh cấm, cho phép bất kỳ ai thảo luận vấn đề . Nếu phục, họ thể từ chức ngay lập tức.
Mặc dù miệng lưỡi thiên hạ bịt kín, nhưng những ánh mắt dị nghị khác thường vẫn tạo thành áp lực cực lớn đối với Cố Vân Thải, khiến cô ăn ngon, ngủ yên.
Lúc , chỉ trong vài ngày, quầng mắt Cố Vân Thải thâm đen như gấu trúc, cô thường xuyên lên sân thượng thẫn thờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-355.html.]
Cố Hải Triều đau lòng khôn xiết: "A Thải, là em đến Thâm Thành nghỉ ngơi một thời gian ?"
Tránh xa những nơi thị phi và những lời đồn đãi vô căn cứ . Dần dần, chuyện sẽ hơn thôi.
“Em sẽ .” Tính cách Cố Vân Thải quật cường.
Nếu cô cứ thế rời , trong mắt khác chẳng khác nào sợ tội chạy trốn. Cô chấp nhận điều đó! Cô vô tội.
Cố Hải Triều lo lắng vỗ vỗ lưng cô. Đừng em gái bình thường trông ôn nhu yếu ớt, thật cô là vô cùng cứng cỏi từ trong xương.
“Vậy em cứ ở ký túc xá nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa ."
Phạm Khắc Hiếu
Cố Vân Thải ngược như tiếp thêm sức mạnh, cô kiên định : "Anh, yên tâm, em ."
lúc , cửa sân thượng mở , Cố Hải Ba bước : "Anh, Cố Như tìm tới . Cô Cố Gia Vượng hiện tại thoát khỏi nguy hiểm, cô trách chị hai, chỉ hy vọng thể chuyện riêng với chị hai một lát."
Cậu cũng cố ý hỏi thăm một vòng, Cố Gia Vượng đúng là uống t.h.u.ố.c chuột tự tử, nhà phát hiện và đưa cấp cứu kịp thời. Bức di thư cũng xác nhận là do chính tay .
nghi ngờ phần lớn sự việc là do Cố Như xúi giục. Cô vốn tính, còn ác độc, loại chuyện vô lương tâm cô thể . Chỉ là hiện tại chứng cứ xác thực nên thể kết luận.
“Không gặp.” Cố Vân Thải hít một sâu, đáp dứt khoát. Cô trách ? Mình gì sai mà cô quyền trách cứ? Tại ai cũng coi là tội phạm ?
“Vậy để em đuổi cô .”
Cố Vân Thải sân thượng, dõi mắt về phía cổng chính. Cô thấy Cố Hải Ba đang đuổi với vẻ mặt khó chịu. Cố Như, với vẻ ngoài dịu dàng, đáng thương, khiến những xung quanh rõ sự tình ngừng xầm xì, chỉ trỏ Cố Hải Ba, như thể trách móc quá tuyệt tình.
Cố Hải Ba kiên định như sắt đá, quyết đổi.
Cuối cùng, Cố Như lay chuyển , đành rời . Ánh mắt cô lúc đó ửng đỏ, trông vô cùng đáng thương.
Cô cảnh đó bao lâu, đột nhiên cất tiếng: “Anh, em bán hàng ở vỉa hè.”