Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 352

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:17:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa thành xong môn thi cuối cùng, Cố Vân Thải bước khỏi trường thi, cảm thấy nhẹ nhõm hẳn .

 

“Cuối cùng cũng kết thúc.”

 

Nhìn bộ dáng em trai em gái sách nhẹ nhàng, nhưng đến phiên cô học thi, cảm giác vất vả.

 

Ngữ văn và Tiếng Anh còn , một thì học thuộc hai ba thể nhớ kỹ.

 

Toán học thì đúng là cực hình, chẳng khác gì học Thiên thư, dù tìm gia sư kèm riêng cũng theo kịp.

 

Ai, thật sự là khổ sở quá .

 

Trước cổng trường đều là sinh viên, nhốn nháo.

 

Bỗng nhiên, hai bóng đột ngột lao tới.

 

"Chị Vân Thải…”

 

Cố Vân Thải hoảng hốt lùi phía , theo bản năng kêu lên the thé: “Các ?”

 

Mọi lập tức xúm , lớn tiếng chỉ trích: “Ê, cái gì ? Quấy rối nữ sinh ngay cổng trường ? Mấy điên ? Mau gọi bảo vệ!”

 

Một nam sinh ăn mặc rách rưới, bẩn thỉu vội vàng xua tay: “Không, , hiểu lầm ! Đây là chị họ , chúng một nhà!”

 

Một nhóc gầy guộc, đáng thương lên tiếng: “Chị Vân Thải, là Gia Bảo, em họ của chị đây, còn đây là Gia Vượng. Chị nhận bọn em ?”

 

Lúc Cố Vân Thải mới nhận họ, cô khẽ nhíu mày: “Mấy chạy đến đây gì?”

 

Từ nhỏ đến lớn, con cái nhà Đại phòng (nhà cô) luôn là hầu cho đám trẻ con nhà Nhị phòng (nhà chúng nó). Bọn họ thì trốn việc, ăn uống đến trắng trẻo mập mạp, còn nhà Đại phòng thì đói gầy trơ xương. Trong tình cảnh đối xử như mà còn thể phát triển "tình cảm nồng hậu", quả đúng là chuyện ma quỷ.

 

Cố Gia Vượng lóc t.h.ả.m thiết: "Chị họ, lớn trong nhà đều cả . Hai em em khổ sở nương tựa lẫn , ăn uống sắp c.h.ế.t đói. Nhà ở cũng nhà máy thu hồi, chúng em còn nơi nào để , ngủ vạ vật ngoài đường. Chị họ, xin chị dẫn chúng em về nhà ạ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-352.html.]

Bọn họ vốn nuông chiều từ bé, đột nhiên gia đình sụp đổ, chẳng gì, chỉ lóc thút thít.

 

Hốc mắt Cố Gia Bảo đỏ hoe: “Chị Vân Thải, em ăn ít lắm, mỗi ngày một cái bánh bao là . Xin chị nhận hai em chúng em, chúng em thể giúp chị việc nhà.”

 

Cố Gia Vượng sức gật đầu, nước mắt lưng tròng: “, đúng! Chúng em thể giặt giũ, nấu cơm, quét dọn, lau chùi, việc gì cũng . Chị chỉ cần cho ăn một chút thôi, thậm chí thể trải rơm cho chúng em ngủ đất, bọn em dễ nuôi dưỡng.”

 

Các bạn học xung quanh thấy cảnh đều sinh lòng thương hại: “Sao t.h.ả.m đến mức ? Cố Vân Thải, giúp bọn họ .”

 

Cố Vân Thải thấy thật nực . Con cái nhà chú Hai cô nuôi? Dựa cái gì? Nhà cô mắc nợ gì họ?

 

“Sao các tìm hai ruột ? Họ là trưởng thành, công việc định, quan hệ huyết thống gần gũi nhất. Xét về tình về lý, họ mới là nên chăm sóc các .”

 

Nhà họ nhiều thích như , đến lượt một học sinh vị thành niên như cô gánh vác trách nhiệm. Hơn nữa, quan hệ giữa hai nhà gì mà bảo? Cô tin hai em ngây thơ gì.

 

Cố Gia Bảo nhắc đến chuyện buồn, gào ngớt: “Mợ ghét bỏ bọn em, đuổi bọn em ngoài. Những thích khác cũng chỉ đẩy bọn em chỗ chỗ khác như quả bóng. Thật sự là hết cách , bọn em mới chạy đến cầu xin chị họ.”

 

Cố Gia Vượng kéo cánh tay Cố Vân Thải, đau khổ khẩn cầu: “Chị họ, nể tình chị em chúng thiết mười mấy năm, xin chị đưa chúng em về nhà .”

 

Phạm Khắc Hiếu

Bọn họ quả thật đáng thương, nhưng Cố Vân Thải dùng ánh mắt đầy nghi ngờ kỹ họ. Trông họ cứ như đang diễn một vở kịch khổ nhục kế .

 

chỉ là học sinh, vẫn trưởng thành, lo cho bản là quá khó khăn . Thật sự giúp các . Các hãy tìm chính quyền nhờ giúp đỡ.”

 

“Chúng em cô nhi viện chịu khổ, chị họ, em cầu xin chị.” Cố Gia Bảo kéo Gia Vượng, "bịch" một tiếng, cả hai cùng quỳ sụp xuống mặt Cố Vân Thải, than t.h.ả.m thiết.

 

“Nhà chị giàu như , ở trong căn nhà thế, trong nhà còn nhà máy. Chị thu nhận hai em chúng em vài năm , chúng em sẽ trâu ngựa báo đáp chị, ạ?”

 

Các bạn học đều còn nhỏ tuổi, dễ kích động và nhiệt tình nhất, nhao nhao lên tiếng giúp đỡ: “Cố Vân Thải, nhà tiền mà, nuôi thêm hai đứa nhỏ khó khăn gì. Thấy bọn họ đáng thương như thì giúp , đừng để bọn họ lưu lạc.”

 

thế, Cố Vân Thải, dù cũng là họ hàng ruột thịt, m.á.u mủ tình thâm mà.”

 

“Cố Vân Thải, nhiều việc thiện tích đức , sẽ gặp phúc báo.”

 

 

Loading...