Khi Cố Vân Khê về đến nhà, chị đều đang tiếp đãi khách, trò chuyện vui vẻ và hòa hợp.
Tề Thiệu vẻ lơ đãng, thỉnh thoảng liếc về phía cửa chính. Anh là đầu tiên thấy Cố Vân Khê bước , ánh mắt thoắt cái sáng rực lên, vội vàng gọi cô: “Tiểu Khê, em về ! Có mệt , khát nước ?”
Cố Vân Khê chọn một chỗ xuống. Tề Thiệu định rót cho cô ly nước lọc thì Cố Hải Triều nhanh tay đưa tới một ly táo đỏ: “Đi bên ngoài cả ngày mệt , em uống chút táo đỏ . Anh căn chỉnh nhiệt độ, nóng .”
“Cám ơn cả.” Cố Vân Khê đang khát, cầm lấy ly nước uống ừng ực.
Tề Thiệu mím môi, cầm lấy một quả táo bắt đầu gọt. Anh còn kịp gọt xong thì Cố Hải Ba bày sẵn một đĩa xoài cắt gọt vuông vắn, mắt, đưa ngay đến tay Cố Vân Khê, còn chu đáo kèm theo một chiếc nĩa nhỏ.
"Đây là xoài Tề lão gia gửi đến. Thịt xoài chín vàng, ngọt lịm và mềm tan, em nếm thử xem.”
Vân Khê vốn thích xoài. Tuy nhiên, điều kiện địa lý ở Hải Thành thích hợp để trồng, vận chuyển từ miền Nam xa xôi về đây thường khiến xoài dập nát quá nửa, nên ở Hải Thành hiếm khi bán loại ngon như thế .
Cô ăn từng miếng từng miếng, khỏi bao nhiêu thỏa mãn.
Lại chậm một bước. Tề Thiệu im lặng quả táo còn nguyên trong tay, rơi trạng thái bối rối. Cứ thế thì đến bao giờ mới đến lượt lấy lòng cô gái nhỏ đây, bây giờ?
Tề lão gia thấy bộ, âm thầm trộm vui vẻ. Cái thằng nhóc ngốc nghếch , bình thường thì khôn khéo tinh ranh là thế, lúc lúng túng ?
Kể thì bầu khí gia đình ở Cố gia thật , em yêu thương, quan tâm lẫn , đấu đá, kết bè kết phái mưu tính tranh đoạt lợi ích tiền tài.
Điểm cho ông đặc biệt hâm mộ, chẳng bù cho nhà ông, loạn thành cái dạng gì cơ chứ?
Cố Vân Thải từ trong bếp bưng khay , là hai đĩa nem rán vàng ruộm, nóng hổi.
“Mọi đói bụng ? Mau ăn chút nem rán lót bụng . Đĩa là nhân ngọt đậu đỏ, đĩa là nhân rau hẹ và thịt băm.”
Hoắc Minh Duyệt như cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo Vân Thải, miệng chúm chím bóng dầu, rõ ràng ăn thử đó một lúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-340.html.]
Mọi đều là nhà nên khách khí câu nệ. Tề lão gia dám ăn nhiều dầu mỡ, nhưng khi ăn một cái cũng khen dứt miệng.
Cố Vân Khê c.ắ.n một miếng nem rán nhân đậu đỏ, nhân đậu mềm mịn miệng tan chảy, độ ngọt thanh chứ hề ngọt gắt. Món hợp khẩu vị của cô, giống hệt như do chị gái tự tay . Nhân đậu sẵn bên ngoài thường ngon bằng, còn quá ngọt.
“Chị, chị em đang thèm ăn món ?”
"Hôm qua lúc ăn cơm em nhắc đến một , quên ?” Cố Vân Thải nghĩ đến việc em gái sắp xa nhà khi nào mới trở về, chỉ cho em thật nhiều đồ ăn ngon.
“Em chỉ thuận miệng thôi.” Cố Vân Khê ngờ cô chỉ thuận miệng một câu, chị gái liền ghi nhớ trong lòng.
“Chị, chị đối xử với em thật , em yêu chị nhiều lắm!” Vân Thải thì đôi lông mày cong lên, chút ngại ngùng, nhưng phần lớn vẫn là cảm giác vui sướng ngập tràn.
Vân Khê chỉ hy vọng chị gái vĩnh viễn vui vẻ, hạnh phúc như , thể sống trọn vẹn vì bản , một cuộc đời .
Tề Thiệu cạnh, cô chăm chú. Anh cực kỳ mẫn cảm với những đổi cảm xúc của cô: “Tiểu Khê, chuyện gì xảy ?”
“Lại chuyện gì nữa ?” Các em nhà họ Cố đồng loạt lên tiếng hỏi, vẻ mặt đầy lo lắng. “Tình hình cụ thể ?”
Cố Vân Khê trầm ngâm một lát đáp: “Hôm nay xảy khá nhiều chuyện, nên qua một chút.”
Đã là một nhà, họ cần đồng lòng, cùng đối mặt với khó khăn. Cô thể giúp họ chống đỡ những âm mưu sắp tới của kẻ , nhưng cô thể bảo vệ mãi mãi . Rốt cuộc, mỗi vẫn tự dựa chính . Nếu cứ giấu giếm việc, ngược sẽ gây hậu quả tồi tệ hơn.
Đầu tiên, cô kể về việc gặp Cố lão thái gây rối đường về nhà. Chi tiết lập tức khiến cả nhà sôi máu: “Họ vẫn giữ cái thói tệ hại đó, ngu ngốc, xa còn quá tham lam!”
Phạm Khắc Hiếu
“Sao thể trơ trẽn đổ hết tội lên đầu em như ? Thật sự là quá vô liêm sỉ!”
“Anh thật sự hiểu, tại những dù chịu thiệt thòi vẫn chịu đổi? Tại cứ thích gây chuyện?”