Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:17:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

hét lên thất thanh: "Cố Vân Khê, là cô?"

 

"Là , lâu gặp." Cố Vân Khê bất động thanh sắc quan sát bố trí trong tiệm, tường treo đầy một loạt quần áo, giá treo chữ U ở giữa cũng treo đầy quần áo. Kiểu dáng nhiều, chỉ là vẻ lộn xộn. Bố cục chút vấn đề.

 

Thím Cố thiếu nữ xinh mặt, trong mắt hiện lên một tia đố kỵ ganh ghét nồng đậm.

 

nhớ rõ, đứa nhóc gầy yếu ngày xưa sống cái sắc lạnh của bà , giờ đây đường hoàng trở thành sinh viên đại học danh giá, ăn mặc lộng lẫy đến thế . Ngay cả mấy cô tiểu thư con nhà giàu TV cũng chẳng thể khí chất xinh , kiêu sa như cô .

 

càng nghĩ càng cay đắng: chồng thì tù, cháu gái sống xa gia đình, nhận khác cha . Cả nhà bà tan đàn xẻ nghé, chia lìa! Dựa cái gì mà con bé hưởng sung sướng như thế?

 

Cố lão phu nhân thấy Cố Vân Khê, lửa giận trong lòng lập tức bốc cao, bà gằn giọng, rống lên đùng đùng: "Con ranh, mày còn dám vác mặt tới đây hả?"

 

Điều cho bộ khách hàng trong cửa tiệm hoảng sợ, lão thái thái cũng thật hung dữ nha.

 

Cố Vân Khê bình tĩnh, thong dong đáp: "Tại dám? Các mở cửa hàng buôn bán, chính là đối xử với khách hàng của như ?"

 

Cố lão phu nhân nhốt trong tù một thời gian, khi đời chỉ trỏ, bà vốn bản tính hung tàn cố chấp, nên đem tất cả oán hận đều ghi lên đầu Cố Vân Khê. Một bầu oán độc bộ hướng về phía cô mà đến.

 

"Đồ chổi, tao bán cho mày! Nhìn thấy mày là tao thấy xui xẻo cả ngày. Cút ngay !"

 

Nếu đêm Giao Thừa Cố Vân Khê vạch trần chuyện, nhà bọn họ cũng sẽ gặp rắc rối chồng chất như . Cho dù việc mạo danh thế bại lộ, ít nhất cô cũng nên nể mặt tình cảm bọn họ chiếu cố cho em cô mà chủ động rút lui. Chứ như bây giờ, đứa cháu trai yêu quý nhất của bà đang tù, công việc cũng mất, cháu trai nhỏ thì chỉ trỏ đến mức thà đ.á.n.h c.h.ế.t cũng chịu học.

 

Cố Vân Khê căn bản bận tâm đến những lời lải nhải của bọn họ. Cô chỉ lướt qua những bộ quần áo đang bày bán, chất liệu tầm thường, nhưng kiểu dáng thì xem như thời thượng hơn một chút so với trang phục hàng ngày của những Hải Thành khác.

 

"Các lấy tiền để mở cửa hàng ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-338.html.]

Theo lý thuyết, chi phí mở một cửa hàng quần áo hề nhỏ, cần nhập hàng, kho dự trữ; rõ ràng là họ đầu tư ít vốn liếng.

 

“Cô còn quản ? Cô nghĩ chỉ mỗi cô mới kiếm tiền chắc? Nhà chúng cũng giỏi giang kém.” Thím Cố nhếch mép khẩy, : "Sao? Thấy chúng ăn phát đạt quá nên cô ghen tị đến đỏ mắt ?”

 

Thái độ của cặp chồng nàng dâu vô cùng đanh đá, cay nghiệt. So với họ, Cố Vân Khê bình tĩnh hơn nhiều. Cô giữ thái độ điềm đạm, giọng nhẹ nhàng nhỏ nhẹ, toát lên khí chất vượt trội: "Cố Như ?"

 

Thím Cố như đ.â.m trúng chỗ đau, giận tím mặt, gào lên: "Cô còn dám nhắc tới Tiểu Như! Nếu tại cô, Tiểu Như nhà cũng sẽ tha hương, đến nơi đất khách quê , trải qua cuộc sống ăn nhờ ở đậu khó khăn như !”

 

Cố Vân Khê khỏi bật , : “Cố Như nhận con nuôi cho tiền cũng do ép, Thâm Thành cũng do bắt cô . Được ăn ngon mặc , tiếp nhận nền giáo d.ụ.c , còn thể bỏ tiền mở cửa hàng cho gia đình, giúp các nguồn hàng cung ứng, cái cũng gọi là ‘ăn nhờ ở đậu đầy rẫy khó khăn’ ? Cô với các như ? Thật đáng thương nha. Vậy các kiếm tiền , mau đón cô về chăm sóc chứ.”

 

Vẻ mặt thím Cố cứng đờ, lắp bắp : "Liên quan quái gì đến cô.”

 

Cố Vân Khê là thông minh cỡ nào, lập tức hiểu ngay: À, thì nỡ từ bỏ nguồn lợi . Cũng thôi, bọn họ thể mở cửa hàng , đều là nhờ Cố Như bỏ tiền và công sức . trong tất cả điều kiện đó, điều tiên quyết là Cố Như một đôi cha nuôi nuôi tiền thế, mới thể duy trì kế sinh nhai của cả cái nhà .

 

Cố Vân Khê câu trả lời mong . Cô còn việc riêng trong nhà cần giải quyết, lười dây dưa với bọn họ nên xoay .

Phạm Khắc Hiếu

 

“Thật ngại quá, giúp các chị, chỉ là thái độ của bọn họ như , cũng cách nào khác.” Cô sang với mấy cô gái trẻ tuổi ban nãy.

 

“Không .” Mấy cô gái đều chứng kiến nên trách cô: "Tố chất bà chủ kém quá, chúng mua quần áo ở đây nữa, thôi.”

 

Không riêng gì nhóm cô gái , những khách hàng khác trong cửa hàng cũng bắt đầu tỏ vẻ bất mãn, cảm thấy chủ cửa hàng quá hung dữ, đáng sợ.

 

Nhìn thấy khách hàng lũ lượt bỏ , Cố lão thái đổi sắc mặt, tức giận chỉ Cố Vân Khê, thét lên: "Mau báo cảnh sát! Nói cố ý quấy rối trong tiệm, bảo cảnh sát tới bắt cô !”

 

Cố Vân Khê dừng bước, nhíu mày. Không chứ? Cô đây rõ ràng hề ý định kiếm chuyện mà?

 

 

Loading...