Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:16:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Haiz, vốn cũng hề nghĩ đến việc cưới vợ khác, nhưng hai đứa nhỏ cần một . Sự nghiệp của gia tộc đồ sộ như cũng cần một nữ chủ nhân để quán xuyến.”

 

vòng vo, khéo léo để lọt tai . thực chất, gã chỉ tìm một bảo mẫu miễn phí, một chấp nhận trâu ngựa, chịu cực khổ cho cả nhà gã.

 

Cố Vân Khê mỉm : “Có bà nội chăm sóc thì cũng như . Việc đối ngoại, giao thiệp thể tìm trợ lý chuyên nghiệp, nhất thiết kết hôn. Đương nhiên, nếu chịu nổi những đêm dài tịch mịch thì là chuyện khác.”

 

Lời quả thực thú vị.

 

“Hơn nữa, lỡ như cưới một phụ nữ tính tình , hà khắc với con riêng, tương lai hai đứa nhỏ sẽ hủy hoại.”

 

Thực chất: Chu Ngọc Thành cưới một cô gái tính tình nhu mì, yếu đuối, dễ dàng kiểm soát. Đương nhiên, nhất là cô một khoản của hồi môn lớn, một gia đình giàu để thể tùy ý nắm trong tay, lợi dụng.

 

Gã liếc mắt đầy vẻ tán tỉnh Cố Vân Khê: “Cố tiểu thư là cô gái lương thiện, nhất mà từng gặp. Chắc chắn cô thích trẻ con ?”

 

Bàn tay Cố Hải Triều sớm siết thành nắm đ.ấ.m cứng ngắc. Nghe xong câu , kiềm chế , lập tức bật dậy: “Anh..."

 

Dám công khai chọc ghẹo em gái đủ tuổi vị thành niên của ngay mặt ? Muốn kiếm chuyện hả?

 

Một cán bộ địa phương vội vàng kéo Cố Hải Triều xuống, hạ giọng trấn an: "Người Hồng Kông vốn dĩ thẳng tính như , họ khá cởi mở, ý gì . Giữa thanh thiên bạch nhật thế , họ dám gì quá đáng?"

 

Cái danh tiếng của Hồng Kông đúng là mấy cho tệ . Cố Vân Khê cảm thấy ghê tởm. Hắn dám với cô những lời sỗ sàng đến ư? Cô suýt chút nữa phun hết cơm . Dám dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên, đúng là nên kéo ngoài xử lý cho xong chuyện!

 

"Xin , thích. Hễ thấy mấy đứa trẻ lóc, loạn, chỉ tay dạy dỗ."

 

Chu Ngọc Thành chút ngoài ý , phản ứng của cô gái giống với suy nghĩ của .

 

"Trẻ con cần dạy dỗ bằng tình yêu thương và sự cảm hóa. Nếu cô thật lòng đối xử với thằng bé, nó tự nhiên sẽ đáp cô bằng sự tử tế."

 

Cố Vân Khê thẳng thằng nhóc mập ú, nhạt: "Đứa trẻ nào mà chẳng tuổi thơ ăn đòn vài . đề nghị nên để bọn trẻ một tuổi thơ đầy đủ như khác. Ông bà dạy , 'Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi'. Không đ.á.n.h nên ."

 

Chu Ngọc Thành: “...”

 

Chu Tử Duệ xong tự chủ mà run rẩy, , nó cần bà kế xa ! Nó đánh!

 

Thằng bé bật dậy, gào thét chói tai: "Cha! Đừng đầu tư ở đây! Con thích nơi chút nào hết!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-318.html.]

 

Chu Ngọc Thành tâm tư xoay chuyển.

 

"Được, chúng đổi qua thành phố khác."

 

Về khoản am hiểu nắm giữ lòng .

 

Cán bộ địa phương lập tức cuống quýt: "Ông Chu, đều là hiểu lầm thôi, gì chúng cứ từ từ . Cô Cố, cô mau xin ấm nhà ông Chu , nhanh lên!"

 

Xin cái gì mà xin ! Cô sai câu nào ? Chỉ cần nghĩ đến những đau khổ chị chịu đựng tay hai cha con nhà , lửa giận trong lòng cô bùng lên.

Phạm Khắc Hiếu

 

Cố Vân Khê Khương Nghị một cái, Khương Nghị giật , lập tức hiểu ngay.

 

"Lạ thật đấy, chúng ăn mày van xin mấy bố thí quyên tiền. Đến đây đòi hợp tác đầu tư mà nhận đủ thứ ưu đãi, rõ ràng là lợi dụng chúng để vớt một mẻ cá lớn, còn vẻ Bồ Tát cứu nhân độ thế. Đây mà gọi là hiểu lầm ?"

 

Được, hôm nay mạnh miệng nhất ở đây!

 

"À, nhớ một câu , loại gọi là: Vừa ăn cắp la làng."

 

Chu Ngọc Thành tức giận cả phát run: "Đây là thái độ của chính quyền địa phương? Thật khiến thất vọng quá."

 

Vị cán bộ mặt tái mét mồ hôi nhễ nhại. Khương Nghị khà khà: “Ồ, xem cuống , cuống thật ."

 

"Mấy đây là khi dễ khác." Chu Ngọc Thành nổi trận lôi đình.

 

Khương Nghị bật chế độ khiêu khích tối đa: "Ha! Hắn thua , sắp đến nơi kìa!"

 

Khóe môi Cố Vân Khê co giật. Bình thường cô chuyện thiếu đòn đến mức ? Không, đời nào! Chắc chắn là do Khương Nghị thiếu đòn thôi!

 

Chu Ngọc Thành biện pháp chặn cái miệng của Khương Nghị, dứt khoát tìm tới Cố Hải Triều cáo trạng.

 

"Ông Cố, đây là nhân viên của công ty ông, ông cho một lời giải thích thỏa đáng!"

 

"Giải thích ư?" Cố Hải Triều ngạc nhiên, đó nghiêm nghị : "À, chỉ là việc tạm thời thôi."

 

 

Loading...