Không vì mà nụ mặt Chu Ngọc Thành càng tăng lên, càng thêm mấy phần nhiệt tình.
“Phụ nữ mà, hiền thục, dịu dàng mới là chuẩn mực. thích kiểu đàn bà chỉ gây rối, quá điên rồ."
Cố Hải Triều xong thấy gì đó , nhưng nhất thời nghĩ .
Cố Vân Khê nhạy cảm hơn, cô rõ hàm ý trong lời của gã. Gã hài lòng? Hài lòng với cái dáng vẻ bẽn lẽn, rụt rè của cô ư? Được thôi, thì càng thú vị hơn nhiều.
Một giọng chói tai, đầy vẻ hách dịch đột ngột vang lên: "Này, cô , đây! Chính là cô đó, mặc váy màu xanh da trời!"
Đó là con trai sáu tuổi của Chu Ngọc Thành. Thằng bé mặc bộ âu phục, trông trắng trẻo mềm mại, khá đáng yêu, nhưng vẻ mặt hung dữ vặn vẹo phá hỏng bộ nét đó.
" khát , uống nước."
Cố Vân Khê liếc chiếc váy xanh nhạt cô đang mặc. Nhìn cô giống dễ bắt nạt đến thế ?
"Mau lấy cho thiếu gia Chu một ly nước lọc."
" uống nước do khác rót! Cô tự tay rót cho !" Chu Tử Duệ gào lên, âm thanh chói tai: "Nước uống ấm đúng sáu mươi độ, phép lệch dù chỉ một độ! Nhanh lấy nước cho !"
Cố Vân Khê cau mày. Cô ghét nhất là lũ trẻ thiếu giáo dục.
Cô tỏ vẻ ngơ ngác, bối rối: " rót nước ấm sáu mươi độ. Cậu mẫu cho xem ?"
"Đồ ngu!" Chu Tử Duệ hung hăng trừng mắt cô, hiểu ác ý từ trào .
"Vậy thì sẽ dạy cô! bảo cô thế nào, cô cứ theo y như !"
"Được thôi." Cố Vân Khê mỉm híp mắt dậy. Quả nhiên ngoài dự đoán, Chu Ngọc Thành hài lòng gật đầu.
Cố Vân Khê cố tình tỏ vụng về, lúc thì cầm ly chắc, lúc thì đổ nước ấm... Rốt cuộc, cô đổ nước ấm lên Chu Tử Duệ.
Chu Tử Duệ tức nổ phổi, mở miệng mắng Cố Vân Khê là đồ đần độn, ngu xuẩn.
Sắc mặt Cố Hải Triều tối sầm . Đứa nhóc thật sự quá đáng ghét, rõ ràng là ăn đòn.
Anh định lên định trừng trị đứa nhóc hư hỏng thì ánh mắt Cố Vân Khê ngăn .
Cuối cùng, một ly nước ấm rót xong. Chu Tử Duệ vẫn kén cá chọn canh một hồi lâu, mãi mới chịu uống. Vừa nhấp một ngụm, nó lập tức phun . "Ọe..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-317.html.]
Chu Ngọc Thành hoảng hốt, vội vàng chạy tới ôm con trai xem xét:
"Sao con nôn ? Khó chịu chỗ nào?"
Chu Tử Duệ trừng mắt, cao giọng: "Nước ở đây mùi thối? Bẩn c.h.ế.t ! Không khí bẩn, nước bẩn, trời cũng bẩn, chỗ nào cũng bẩn hết!"
Lần , ngay cả các nhân viên thuộc Cục Ngoại vụ vốn luôn giữ thái độ trung lập cũng nhịn nổi, cảm thấy cực kỳ khó chịu.
họ đều là trưởng thành, hạ thấp chấp nhặt với một đứa trẻ.
Bỗng nhiên, Cố Vân Khê bộ cúi xuống, hít hà ngửi ngửi vài cái, đó giả vờ kinh ngạc Chu Tử Duệ: "Ối trời, mùi thối, giống như mấy ngày tắm rửa, là vệ sinh nặng phân dính lên ?"
Chu Tử Duệ xong, cả nổi da gà vì ghê tởm: "Cô mới dính phân lên ! thích cô! sẽ để cho cha cưới cô về !"
Cố Vân Khê nhíu mày, khẩy trong lòng. À, thì mục đích Chu Ngọc Thành đến đây hôm nay là nhắm nhà họ Cố, cụ thể hơn là nhắm cô, đúng là bất kỳ cô con gái nào của Cố gia.
Cô sớm nhận điều . Thật ngờ, dù nội dung cốt truyện cô đổi, Cố Như đuổi khỏi nhà, gia đình cô vẫn tài sản, nhưng Chu Ngọc Thành, cái "điểm đen" vẫn xuất hiện.
Trong nguyên tác, Cố Như tính kế để Cố Vân Thải gả cho một ông già hơn mười mấy tuổi.
Còn bây giờ, Chu gia chủ động chạy đến tìm cách chiếm đoạt nhà họ.
Định gì đây? Vừa cướp tiền chiếm ?
Cố Hải Triều xong, còn giữ vẻ lịch sự tiếp đãi nữa. Anh dụi tai, tự hỏi nhầm .
"Cái thằng nhóc cái gì cơ?"
Khương Nghị cũng kinh hãi tột độ. Mấy điên hết ? Hay là mù? Không xem Cố Vân Khê là kiểu để một lão già hai đời vợ, còn góa vợ, dám tơ tưởng tới ?
Chu Ngọc Thành thấy tình hình bất lợi, vội vàng gượng gạo giải thích: “Mọi đừng hiểu lầm, mất vợ hơn một năm, hai đứa trẻ trong nhà ai quản lý nên chút thiếu sót. Gần đây, đang giúp tìm đối tượng phù hợp, lẽ đứa nhỏ lén lớn chuyện. Nó mẫn cảm, chỉ cần chuyện với cô gái nào là nó sẽ loạn ngay, cố ý nhắm Cố tiểu thư.”
Phạm Khắc Hiếu
Gã chắp tay với Cố Vân Khê: "Cố tiểu thư, xin cô thứ , trẻ con hiểu chuyện."
"Sao thể so đo với một đứa trẻ chứ?" Cố Vân Khê nhếch môi. Cô chỉ tính sổ với lớn, mà cụ thể là cha đứa trẻ đó.
“Thật , nó mẫn cảm như là vì sợ mất tình yêu của cha. Chỉ cần cam đoan cả đời lấy vợ, nó sẽ an tâm ngay thôi.”
Chu Ngọc Thành: “...”