Lời thốt , tất cả đều đổ dồn ánh mắt . Anh em Cố Hải Triều lập tức biến sắc: “Em nước ngoài ư?”
Lần Cố Vân Khê trở về chính là để thương lượng với gia đình về việc du học. Cô sẽ nhiều năm.
“Trường học cho phép em nghiệp đại học chính quy sớm . Em quyết định nước ngoài để tiếp nhận đào tạo chuyên sâu hàng đầu. Nhân lúc còn trẻ, sức khỏe và trí lực đang ở đỉnh cao, em tranh thủ học hỏi thật nhiều.”
Ánh mắt Cố Hải Ba sáng rực: “Mười sáu tuổi nghiệp đại học chính quy? Em gái, em lợi hại thật đấy.”
Cố Hải Triều lộ rõ vẻ lo lắng: “Tiểu Khê, học hành là , nhưng nên quá gấp gáp. Sức khỏe em vốn lắm, đừng cố ép bản quá mức.”
Cố Vân Khê cũng vội vàng đến thế, nhưng chuyện trong tầm kiểm soát của cô. Bây giờ đang là giai đoạn mấu chốt nhất, cấp vô cùng sốt ruột, mong từng giây từng phút đưa kinh tế đất nước đuổi kịp và vượt qua nước ngoài, lấp đầy trống công nghệ .
Có những bước ngoặt lịch sử, một khi bỏ lỡ, đồng nghĩa với việc bỏ lỡ cả một thời đại. Cô hiểu điều đó. Năm xưa, chúng bỏ lỡ kỷ nguyên hàng hải, lạc hậu hàng trăm năm, chịu quá nhiều đau thương, đổ quá nhiều máu. Ngày nay, vũ khí đáng sợ của khác vẫn đang chĩa thẳng , chúng dám lơ là?
“Em tìm bác sĩ giỏi nhất nước để điều trị dứt điểm vấn đề sức khỏe. Học tập thì tránh khỏi vất vả? em sẽ cố gắng trong thời gian ngắn nhất để lấy bằng Tiến sĩ.”
Mọi chìm im lặng. Cố Hải Triều xoa đầu em gái, lặng lẽ thở dài: “Em quyết định ?”
Anh hiểu rõ tính cách của em gái , một khi thì nhất định sẽ bằng .
“Vâng ạ.”
Cố Hải Triều thể ngăn cản bước tiến của cô, chỉ còn cách ủng hộ.
“Vậy thì em cứ . Chỉ cần nhớ rằng, bất kể lúc nào, chị cũng sẽ chờ em trở về.”
“Anh cả, em nhất định sẽ trở về với mà.”
Tranh thủ lúc rời , Cố Vân Khê bận rộn đến mức xoay như chong chóng để tất các dự án chứng thực.
Có nhiều việc cô cần tự . Đôi khi cô dẫn cả theo để, khi cô nước ngoài, thể cô trở thành dẫn dắt. Quyền kiểm soát bộ cục diện trong tay Cố gia, thể để khác chiếm đoạt công sức của họ.
Một hôm, Cố Hải Triều nhận điện thoại từ văn phòng ngoại vụ: “Cố Hải Triều, đoàn thương nhân từ Hồng Kông đến khảo sát môi trường đầu tư. Họ tham quan nhà máy của …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-315.html.]
Phạm Khắc Hiếu
Để thu hút đầu tư nước ngoài, chính quyền các địa phương nỗ lực. Nhà máy của Cố Hải Triều nổi tiếng khắp Hải Thành, danh tiếng khiến nhiều tìm đến tham quan, vì nó thường xuyên đưa danh sách các doanh nghiệp mẫu để đón khách.
“Tốt, hoan nghênh. Xin cho danh tính của họ để chuẩn một chút.”
“Một tên là Chu Ngọc Thành, Thượng Đông...”
Điện thoại đang mở loa ngoài, Cố Vân Khê bên cạnh thấy liền biến sắc.
“Chu Ngọc Thành, là chữ ‘Ngọc’ trong ‘bảo ngọc’, chữ ‘Thành’ trong ‘thành thật’ ?”
“ , các vị quen từ ?”
Ánh mắt Cố Vân Khê lạnh từng chút một. Quen ư? Cô chỉ xé xác gã tám mảnh!!!
Chu Ngọc Thành, chính là gã đàn ông giàu cưới chị gái Cố Vân Thải của cô trong nguyên tác! Hắn còn hai đứa con mang tính cách ương bướng đến mức thể chịu nổi!
“À , Chu đến thăm còn dẫn theo hai đứa con nhỏ. Hy vọng thể phối hợp, chuẩn một ít đồ ăn và đồ chơi mà trẻ con thích.”
Mắt Cố Vân Khê híp . Quả nhiên, cô nhớ sai.
“Vâng, chúng nhất định sẽ phối hợp thật .”
Chờ Cố Hải Triều ứng phó xong, cúp điện thoại, cẩn thận hỏi: “Tiểu Khê, vấn đề gì ?”
Thật , trong nguyên tác, Chu Ngọc Thành chỉ là một vai phụ bối cảnh miêu tả sơ sài. Người chỉ là từng qua một đời vợ và sở hữu tài sản lớn. Chính Cố Như trúng lợi thế ít ỏi nên mới tính toán gả chị gái Vân Thải cho Chu Ngọc Thành. Cô mượn cơ hội trèo lên nhà họ Chu, lấy tài nguyên giúp đỡ nam chính thành công trong vụ ăn đầu tiên, từ đó thuận lợi nhận hảo cảm của nam chính.
Cố Vân Khê từng nghĩ rằng nội dung trong sách đổi, Chu Ngọc Thành sẽ xuất hiện nữa.
Xem , cô vẫn còn quá ngây thơ.
“Lúc còn ở Hồng Kông em từng đến . Gã chính trực, ham mê tửu sắc, uống say còn thích động chân động tay đ.á.n.h phụ nữ trút giận.”
Trong truyện, chị Vân Thải hầu hạ chồng khó tính, chịu mệt nhọc chăm sóc hai đứa con riêng tính cách ngỗ nghịch, còn chịu đựng chồng mỗi khi say rượu tung quyền cước đ.á.n.h đập. Chị cứ chịu đựng như , nhà chồng càng thêm khinh thường, bản chị cũng nhận nửa phần tôn trọng, chịu hết khổ sở, cuối cùng lâm kết cục bi thảm.