Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:15:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Hải Triều với tư cách là chủ gia đình, chủ động bước lên chào hỏi: “Bạn của Tiểu Khê, cũng chính là bạn của cả nhà chúng . Chào mừng em đến đây, Hoắc Minh Duyệt.”

 

Cố Vân Thải cũng tươi vươn tay: “Rất vui gặp em, em gái Minh Duyệt.”

Phạm Khắc Hiếu

 

Hoắc Minh Duyệt chỉ cúi gằm mặt, hề bất kỳ phản ứng nào.

 

Mọi đều để tâm, bởi vì cô bé đang bệnh, chứ lễ phép.

 

“Mọi nhà .”

 

Bốn em Cố gia cùng Khương Nghị, Tề Tĩnh, Thi Vân Vân và Hoắc Minh Duyệt nhanh chóng bước . Tổng cộng tám quây quần bên bàn ăn, bắt đầu ăn uống một cách ngon lành. Trong chốc lát, căn phòng chỉ còn thấy tiếng chén đũa va chạm và tiếng xuýt xoa của .

 

Cố Vân Khê nếm thử từng món một, cảm thấy món nào cũng tuyệt vời: “Chị hai, đồ ăn chị nấu là ngon nhất đời! Đặc biệt là món cá dưa chua , em ăn mà suýt vì ngon. Có một chị khéo tay như chị, đúng là phúc đức ba đời!”

 

Thi Vân Vân học bù xong liền vội vàng chạy tới: “A Thái thiên phú đặc biệt trong việc nấu nướng. Cô nấu còn ngon hơn cả đầu bếp ở nhà hàng năm chứ.”

 

Nghe khen ngợi quá lời như , Cố Vân Thải nhịn : “Hai thích là , dám so sánh với đầu bếp chuyên nghiệp chứ.”

 

Cô chỉ tự mày mò học hỏi, các món ăn đều là những món bình thường. Hằng ngày, cô dựa sở thích để nghiên cứu thêm một chút. Không xa, chỉ riêng kỹ thuật nấu ăn của các đầu bếp , họ trải qua hàng chục năm khổ luyện mới đạt .

 

khi thấy nhiệt tình "quét sạch" đồ ăn do , cô cảm thấy sự thành tựu thực sự mang đến hạnh phúc lớn lao.

 

Cố Vân Khê ăn uống ngon lành, thỉnh thoảng liếc Hoắc Minh Duyệt bên cạnh.

 

Thông thường, Hoắc Minh Duyệt ăn cơm luôn bảo mẫu đặt thức ăn bát đút tận tay cho cô.

 

, vị bảo mẫu họ cho ngoài dạo phố, còn ai hỗ trợ cô ăn uống nữa.

 

Cố Vân Khê chỉ gắp cho cô bé một miếng sườn chua ngọt kệ. Hoắc Minh Duyệt tỏ vẻ ngơ ngác, ăn hai miếng cơm Vân Khê gắp cho, đó thì cách tự gắp thức ăn tiếp.

 

Cố Vân Khê cũng giúp thêm. Dù , chữa khỏi căn bệnh tâm lý , Hoắc Minh Duyệt tự dựa chính .

 

Cố Vân Thải thấy , chút đành lòng, chần chừ một lát : “Chị xem món Phật Khiêu Tường hầm xong nhé.”

 

Sau khi cô bước bếp, chỉ một lát , một luồng hương thơm đậm đà lan tỏa khắp phòng. Ánh mắt đều hẹn mà theo: “Chà, thơm quá!”

 

Khương Nghị bật dậy: “ giúp cô một tay.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-308.html.]

 

Khương Nghị nhanh nhẹn bếp, chốc lát bưng một khay đựng sáu chiếc chén nhỏ.

 

Chiếc bát thứ nhất đặt ở vị trí của Cố Vân Thải, chiếc bát thứ hai đưa cho Cố Vân Khê.

 

Khương Nghị chia cho bốn cô gái , hai chén còn là của hai em Cố gia.

 

Chờ chia xong, Cố Vân Thải bưng một chiếc khay khác , đó chỉ hai chiếc chén nhỏ, nhẹ tênh.

 

Khương Nghị vui vẻ nhận lấy, một chén đưa cho Tề Tĩnh, một chén là của .

 

Cố Vân Khê nhíu mày, Khương Nghị một cái. Bát canh thật thú vị nha.

 

, nhanh, cô mỹ vị của Phật Khiêu Tường (Phật Nhảy Tường) hấp dẫn, nhất thời quên mất chuyện liên quan .

 

Cô uống cạn một chén, nghiêng đầu Hoắc Minh Duyệt. Hoắc Minh Duyệt ăn ngon miệng đến mức nét mặt cũng giãn .

 

“Tiểu Duyệt, em thêm một chén nữa ?”

 

“Muốn.” Lúc Hoắc Minh Duyệt rốt cuộc mở miệng.

 

Mọi ngạc nhiên cô, Cố Hải Ba khoa trương nhất: “Ôi chao! Hóa em , đây giật cả . Nào, gọi thử một tiếng ‘’ xem nào.” Cậu vẻ đắc ý Hoắc Minh Duyệt.

 

Hoắc Minh Duyệt liếc một cái, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên: “Đồ nhóc thối.”

 

“Phụt!” Cố Vân Khê đến mức phun cả nước canh .

 

Cố Hải Ba trợn trắng mắt: “Em gái, em còn nữa hả.”

 

Cố Vân Khê càng to hơn: "Ha ha ha, đồ nhóc thối, đồ nhóc thối.”

 

Cố Hải Ba hậm hực cáo trạng: “Anh , xem kìa, con bé thật đáng ghét!”

 

Cố Hải Triều thản nhiên hỏi: "Thế em đ.á.n.h nó ?" Cặp song sinh tuy ngoài miệng cãi cọ, nhưng những lúc cần thiết, họ cực kỳ yêu thương , ai thể chia cắt tình cảm em của họ.

 

“Thôi , nó đến mấy nữa thì vẫn là em gái mà em thương nhất.”

 

 

Loading...