Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 294

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:15:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ực.” Thanh âm nuốt nước miếng vang lên, là của Hoắc Minh Duyệt.

 

Cố Vân Khê và Hoắc lão : Có hy vọng!

 

“Vậy để Tiểu Duyệt cùng theo cháu về . Mong cháu cố gắng chiếu cố con bé.”

 

“Ông yên tâm .”

 

Ở sân bay, cô nhận một cuộc điện thoại, là của Tề lão gia.

 

“Tiểu Khê , là đây.” Tề lão gia cũng vòng vo nữa, ông thẳng: "Mạc lão phu nhân nhờ , gặp cháu một .”

 

Cố Vân Khê nhíu mày, bà đây là chịu thua ? Cô ngược cũng xem, bà gì? đáng tiếc hiện tại cô thời gian để ý đến bà .

 

“Ông cần để ý đến bà . Rốt cuộc bà gặp cháu để gì?”

 

Tề lão gia là ở trung gian truyền lời, ông thành thật truyền đạt nguyên ý của bà : “Bà nguyện ý đem chuyện năm đó rõ ràng, cũng sẽ cho Mạc lão gia tung tích vợ cả của ông ? Với điều kiện, con trai bà vô tội, cảnh sát thả .”

 

Hai thiếu gia nhà họ Mạc bắt giữ gây chấn động bộ Hong Kong. Truyền thông lao khai thác đề tài một cách điên cuồng, tạo nên ảnh hưởng cực lớn. Tuy rằng Mạc gia cố gắng hết sức để đè nén tin tức, nhưng phàm là đời, tiếng lành đồn ít, tiếng lan xa.

 

Sau khi cảnh sát bắt giữ tất cả nghi phạm, kết hợp với các đoạn video chứng, manh mối liên quan nhanh chóng.

 

Hai con của Mạc gia chính thức khởi tố với tội danh ‘g.i.ế.c ’, biến vụ án trở thành tâm điểm bàn tán xứ cảng.

 

Mạc lão phu nhân ngừng chạy vạy khắp nơi tìm sự giúp đỡ, nhưng vô ích. Trong khi đó, Mạc lão gia chịu vận dụng các mối quan hệ để cứu con trai, buộc bà nghĩ đến biện pháp cuối cùng là tìm Cố Vân Khê.

 

Trong suy nghĩ của bà , " tháo chuông thì tìm buộc chuông".

 

“Ha ha, bà tính toán đấy, nhưng cháu đồng ý.”

 

Chỉ cần tiết lộ tung tích của Tô Mạn Châu là giải quyết tất cả ư? Bà nghĩ rằng thể chuộc tội g.i.ế.c của hai đứa con ? là si tâm vọng tưởng.

 

“Ông giúp cháu nhắn với bà , hai đứa con trai đó đừng hòng thoát tội . Đây chính là báo ứng mà bà nhận.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-294.html.]

Bốn mươi năm cướp đoạt vinh hoa phú quý bằng thủ đoạn đê hèn, cuối cùng hóa thành công cốc. Kết cục như chẳng quá t.h.ả.m khốc ?

 

Còn điều gì tuyệt vọng hơn khi chứng kiến con trai tù?

 

Tề lão gia ý kiến gì thêm, dù ông cũng chỉ là truyền lời.

 

“Được. Ngoài , Mạc gia hiện tại cũng đang thanh lý gấp cổ phần của các công ty trụ cột. Có lẽ bao lâu nữa, Mạc Thị sẽ chính thức đổi chủ.”

 

Cố Vân Khê nhíu mày. Với một đàn ông cả đời ham công tiếc việc, coi sự nghiệp như sinh mạng, còn nỗi thống khổ nào lớn hơn việc tận mắt thấy ‘đế chế’ dày công xây dựng chính tay hủy diệt?

Phạm Khắc Hiếu

 

Đôi vợ chồng Mạc gia đều tội.

 

Tất nhiên, cô cũng ý định trời hành đạo gì, bởi tất cả những chuyện đều là do chính bọn họ lựa chọn.

 

“Tốt lắm. Sếp Hứa đồng ý giúp cháu điều tra vụ việc . Dù còn sống c.h.ế.t, ngài cũng sẽ mang lời giải thích thỏa đáng cho cháu.”

 

Tề lão gia tôn trọng quyết định của cô. Sau hai giây im lặng, ông hỏi: "Tiểu Khê, hỏi cháu một câu: Nếu nhất của cháu phản bội cháu, cháu sẽ gì?"

 

Khóe miệng Cố Vân Khê khẽ nhếch lên, cô thấy vấn đề khá thú vị: "Lấy răng trả răng, lấy m.á.u trả máu. Đã dám phản bội, nhất định bắt họ trả gấp trăm ngàn .”

 

Sự phản bội từ ngoài thì đáng kể, nhưng chính nhất đ.â.m lưng mới là đòn chí mạng nhất. Nó chỉ chà đạp lên tình cảm, mà còn phá hủy niềm tin và sự tín nhiệm.

 

“Nếu coi cháu là , họ đ.â.m cháu một nhát dao, thì cháu nhất định sẽ trả gấp bội.”

 

Tề lão gia kinh ngạc: " đó là ruột thịt của cháu cơ mà."

 

Ánh mắt Cố Vân Khê lạnh băng: "Nếu thế, cháu cần trả gấp trăm , chỉ trả gấp đôi thôi. Cũng tính nợ lên con cháu, chỉ diệt trừ kẻ thủ ác."

 

Lời khiến Tề lão gia chợt liên tưởng đến kết cục của Mạc gia, ông khỏi rùng .

 

Nếu chịu dừng , ắt sẽ chuốc lấy tai họa. Kết cục của Mạc gia chính là một lời cảnh báo rõ ràng.

 

Cúp điện thoại, Tề lão gia khẽ thở dài: "Ài." Ông lặng một hồi lâu, đó bước thư phòng, chỉ thấy Tề Thiệu đang máy tính, vẻ mặt tập trung.

 

 

Loading...