Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 289

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:15:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Được."

 

Hai hẹn thời gian. Cố Vân Khê gọi nhân viên một vài món dọn lên bàn.

 

Chờ Hoắc lão gia vội vàng chạy tới, khi thấy Cố Vân Khê, ông chút lo lắng, : "Tiểu Khê... Sao cháu gầy nhiều như ? Không ăn cơm đàng hoàng ? Phương t.h.u.ố.c ông kê cho, cháu uống đầy đủ ?"

 

Gương mặt cô gầy gò chỉ còn bằng bàn tay ông, gần như còn chút thịt nào, chỉ đôi mắt to tròn là vẫn giữ nguyên. Hiện tại sắc mặt cô tái nhợt, trông phần đáng lo ngại.

 

Cố Vân Khê cũng gầy , chuyện cô thật sự cách nào: "Có ạ, nhân viên công tác sẽ đúng giờ nấu xong t.h.u.ố.c bưng tới cho cháu. Một ngày ba bữa cháu đều thể tùy ý chọn món ăn, ăn cái gì cũng , sữa tươi, hoa quả, điểm tâm đều nhiều..."

 

Mặc dù điều kiện sinh hoạt ở đây và cô hề bạc đãi, nhưng Cố Vân Khê vẫn căng não hoạt động liên tục.

 

Hoắc lão gia khẽ thở dài, kéo ghế xuống đối diện cô: "Đưa tay đây, ông bắt mạch cho cháu xem nào.”

 

Cố Vân Khê yên lặng đưa tay . Hoắc lão gia thở dài một tiếng, cẩn thận bắt mạch cho cô: "Đừng thức đêm, cũng đừng quá hao tổn tinh thần. Sức khỏe của cháu vốn yếu hơn khác, nên chú ý chăm sóc thể cho .”

 

“Cháu .” Cố Vân Khê cũng lao lực đến như , nhưng cô còn biện pháp nào khác ?

 

Phạm Khắc Hiếu

Hai xuống cùng ăn bữa cơm, trò chuyện về tình hình gần đây. Nghe Hoắc Vân Sơn thành nhiệm vụ và trở về quân khu.

 

Cơm nước xong, Cố Vân Khê ăn một miếng điểm tâm ngọt : "Cháu nợ Hoắc gia ân tình. Ông cháu gì, cứ thẳng. Chỉ cần là chuyện cháu thể giúp, cháu nhất định sẽ cố gắng hết sức.”

 

Hoắc lão gia đau khổ hiện rõ mặt, : "Lúc ông một cô cháu gái nhỏ. Khi nó năm tuổi tận mắt chứng kiến cảnh cha sát hại tay kẻ bắt cóc..."

 

Hốc mắt ông đỏ hoe, sự đau đớn khi mất con cái thể diễn tả . "Con bé chịu cú sốc quá lớn, từ đó đến nay nó tự nhốt trong thế giới riêng và hề mở miệng một lời nào nữa... Dù ông tinh thông y thuật, nhưng bất lực cứu cháu gái ruột. Mấy năm nay ông đưa con bé khắp các bệnh viện danh tiếng trong và ngoài nước, nhưng chuyện đều vô vọng."

 

Cố Vân Khê ngờ Hoắc lão gia một đoạn chuyện đau lòng như : "Đây rõ ràng là vấn đề tâm lý. Ông nên tìm đến bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp. Nếu trong nước , chúng thể sang Hồng Kông, thậm chí là Mỹ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-289.html.]

 

Hoắc lão chua xót lắc đầu: "Đều hết , nhưng cũng vô dụng thôi.”

 

“Vậy cháu thể giúp gì cho ông đây?" Cố Vân Khê cảm thấy chuyện thể gì để giúp đỡ.

 

Hoắc lão gia vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, ánh mắt rạng rỡ niềm hy vọng: "Con bé phản ứng với đoạn ghi âm bài giảng của cháu! Nó cứ , và còn... Cháu ? Mười năm qua, đây là đầu tiên con bé mở miệng chuyện với . Cháu đoán nó gì?"

 

Cố Vân Khê nghi hoặc, nhưng cô vẫn giữ im lặng ngắt lời ông.

 

“Cô là ai?” Chỉ ba từ đó thôi, nhưng nó thắp lên một tia hy vọng rực rỡ cho bộ Hoắc gia.

 

"Đây là thật ?" Cố Vân Khê mơ hồ. Giọng ghi âm của cô trong các tiết học quân đội uy lực lớn đến ư? Thật khó tin, nhưng cô thể giải thích hiện tượng .

 

Hoắc lão gia cũng thể lý giải : "Ông còn cố ý đoạn ghi âm , nhiều . ông vẫn rốt cuộc điều gì đả động đến con bé.”

 

, khẳng định chính là trong đoạn ghi âm điều gì đó kích động đến nội tâm của cháu gái ông.

 

“Là đoạn ghi âm nào?" Cố Vân Khê cũng sinh một chút tò mò.

 

“Là đoạn .” Hoắc lão gia cố ý đem băng ghi âm tới. Cố Vân Khê bỏ băng máy ghi âm, nhanh cô thấy giọng của chính .

 

xong, mày khỏi nhướng lên: "Cháu hiểu vấn đề .”

 

“Mau . Là vì chuyện gì?”

 

Lúc ở quân doanh, Cố Vân Khê tuổi còn nhỏ, trong lớp học của cô một đám lớn tuổi, thậm chí còn lớn hơn cha cô. Trong cảnh như thế cô thể tỏ quá nghiêm trang, già dặn. Nên ngữ khí lúc đó của cô vô cùng thoải mái, đôi lúc còn chút hài hước. Giữa tiết học còn một tiết mục ngắn để điều tiết bầu khí, vì thế buổi học giống như là buổi trao đổi chuyên môn hơn.

 

 

Loading...