Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:15:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên ngoài, màn mưa dày đặc như nuốt chửng cả gian. Cố Vân Khê cạnh cửa sổ màn mưa, tay chống cằm, thở hắt một dài nặng nề.

 

Việc soạn thảo loại báo cáo chuyên môn cấp cao thật sự quá khó khăn, mà còn ép thành trong vòng một tuần.

 

Phạm Khắc Hiếu

Cô luôn cảm thấy bài báo cáo của chút khô khan. Nếu thiếu vắng những liệu chứng minh, nó cứ như vẫn còn thiếu sót điều gì đó.

 

Cô vò nát cả tóc, cầm lấy bản báo cáo về tình hình chiến đấu mới nhất bàn. Đây là tư liệu tuyệt mật gửi đến chỗ cô mỗi ngày, cũng chính là căn cứ quan trọng nhất để cô thành bản báo cáo của .

 

Chiến tranh Vùng Vịnh diễn tàn khốc nhưng cực kỳ nhanh chóng. Hai bên tàn sát t.h.ả.m thiết bằng công nghệ, khiến các binh sĩ trang vũ khí tận răng mặt đất thậm chí còn cơ hội chạm trán trực diện. Các lực lượng quân sự đối phương tiêu diệt triệt để cơn mưa đạn đạo công nghệ cao...

 

Tiếng gõ cửa vang lên, Cố Vân Khê dậy mở cửa.

 

Nhân viên công tác cầm điện thoại của cô xuất hiện ở cửa: "Có điện thoại của cô, là nhà gọi đến."

 

Nhân viên phụ trách việc ăn uống và sinh hoạt thường ngày của cô, vì Cố Vân Khê giao điện thoại cho họ bảo quản. Cô chút lo lắng, trong nhà chuyện gì xảy ?

 

Là giọng Cố Vân Thải: "Tiểu Khê, em khỏe ? Tiến sĩ Hầu liên lạc với em nên gọi điện thoại về nhà, hỏi khi nào em sẽ trường?"

 

Cố Vân Khê mím môi, giọng mang theo chút buồn bã: "Chỗ em vẫn còn công việc, chắc đây thêm vài ngày nữa. Chị với ngài đừng lo lắng, em vẫn ." Chuyện của cô hiện tại quá nhiều, thể kể hết cho chị . "Mọi trong nhà khỏe ? Hai khỏe ?"

 

"Mọi thứ vẫn , chị chỉ lo lắng cho em thôi." Cố Vân Thải mặc dù em gái đang chuyện cơ mật của quân đội, nhưng vẫn yên lòng. "Chị em lâu gặp ."

 

Cố Vân Khê chợt thấy nhớ nhà, nhớ chị, nhớ căn phòng ngủ nhỏ ấm áp của : "Ở đây em chăm sóc, mỗi ngày đều thịt cá để ăn. Nếu gì bất ngờ, em sẽ nhanh chóng trở về Hải Thành."

 

Cố Vân Thải mừng sợ, hỏi: "Thật ?"

 

"Thật đấy. Em thèm đồ ăn chị hai lắm . Thật sự ăn." Cố Vân Khê bạc đãi bản . Nếu điều kiện, cô sẽ cố gắng ăn ngon một chút. nếu điều kiện thì cô cũng quá bận tâm.

 

Cố Vân Thải rõ em gái thích nhất là ăn uống: "Được. Chờ em trở về, chị sẽ cho em ăn, còn thêm một phần cho em mang theo nữa, ?"

 

"Được ạ."

 

"Anh đây, đây." Cố Hải Ba giật lấy điện thoại, "Em gái, mỗi thi tháng đều giành hạng nhất đấy. Anh còn tham gia cuộc thi máy tính của học sinh trung học quốc, cũng giành giải nhất luôn nha. Bọn họ thưởng cho một chiếc xe đạp thể thao đó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-288.html.]

 

Cố Vân Khê vui vẻ khen ngợi: "Anh nhỏ thật giỏi quá, em thật xem trực tiếp trận đấu của ."

 

"Anh đem phần thưởng giữ cho em . Em nhất định sẽ thích nó." Cố Hải Ba cũng nhớ em gái. Cậu giỏi nấu ăn, nhưng thứ gì đều sẽ giữ cho em gái .

 

"Được ."

 

"Anh cả còn ở Thâm Thành ?"

 

" , bận rộn phát điên lên ."

 

Sau khi hàn huyên vài câu cùng chị, tâm trạng Cố Vân Khê trở nên . Cúp điện thoại, cảnh mưa ngoài cửa sổ, cô bỗng nhiên linh cảm, hạ bút như bay, hai tay ngừng lướt bàn phím máy tính, tiếng gõ phím vang lên dứt.

 

Đến ngày thứ bảy, cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm, đưa một bản báo cáo chỉnh cho cấp .

 

Cô đây cũng cố gắng hết sức! Đã phát huy hết tất cả năng lực cho bản báo cáo .

 

Tuy nhiên, cô xong cũng thể lập tức rời , mà còn chờ cấp xác nhận. Vì , cô dứt khoát đem tài liệu kỹ thuật của cả ba hạng mục nộp lên để chỉnh sửa, từng chi tiết tỉ mỉ. Dù thì đây chỉ là thành phẩm, tư liệu để đối chiếu với , nên chắc là cũng kiểm tra quá gắt gao.

 

Những thứ đều do một tay cô nghiên cứu và phát triển, nên khi chỉnh sửa cũng gì khó khăn, chỉ là cần một chút thời gian để thành.

 

Và, thứ cô thiếu nhất lúc cũng chính là thời gian.

 

Thật vất vả để thành xong ba phần tư liệu , tất cả đều đưa cho nhân viên công tác mang xác nhận. Còn về phần cấp sẽ an bài cho chúng như thế nào, chuyện liên quan gì đến cô nữa.

 

Mọi việc xử lý thỏa đáng, cô gọi điện thoại cho Hoắc lão gia: "Ông ơi, cháu gặp ông."

 

Cô còn nợ Hoắc gia một ân tình, vẫn nên trả sớm thì hơn.

 

Hoắc lão gia vui vẻ đồng ý: "Được, cháu thể ngoài ? Có ăn món gì ? Ông mời cháu ăn một bữa."

 

Cố Vân Khê vẫn nhận thông báo chính thức, nên đành : "Cháu vẫn thể ngoài, chúng ăn ở nhà ăn của quân doanh ạ."

 

 

Loading...