Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:14:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ác độc là thứ chỉ xuất hiện khi già . Mà là, đối với những kẻ tâm địa vốn xa, thời gian càng trôi qua thì bản tính càng khó lòng gột rửa.

 

Mọi hẹn mà cùng về phía Cố Vân Khê. Đến cả con cháu nhà họ Mạc cũng thì thầm, chỉ trích hành vi vô liêm sỉ của bà .

 

Mạc lão phu nhân giận dữ mở to mắt, mặt đỏ gay gắt, lắp bắp: "Cô bậy! Lúc đó chỉ đến cầu xin cô…”

 

bất ngờ tỉnh , khiến giật , tay Mạc Tam trượt , Mạc lão phu nhân nặng nề ngã sấp xuống đất. Lần là ngã thật, tiếng động vang lên chói tai.

 

Mạc lão phu nhân cảm thấy đau nhức như thể xương gãy rời, rạp mặt đất thể cử động.

 

Cố Vân Khê vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, chậm rãi : "Mạc lão phu nhân tỉnh nhanh thật đấy. Lợi hại ghê. Xem dù đang hôn mê, Mạc lão phu nhân vẫn thể khác gì cơ đấy."

 

Lời khác gì trực tiếp vạch trần bà giả vờ bất tỉnh.

 

Tâm trạng của những chứng kiến thể diễn tả hết bằng lời, tóm gọn là: quá sốc.

 

Con cháu nhà họ Mạc thì hổ để cho hết. Một lớn tuổi cãi một cô gái trẻ liền giả ngất, chuyện mà đồn ngoài thì chẳng còn chút thể diện nào.

 

Mạc lão phu nhân cố gắng gượng dậy, nhưng xương đùi truyền đến cơn đau nhói khiến bà kêu t.h.ả.m thiết.

 

"Lại bắt đầu giả vờ . May mắn là cháu hề tới gần bọn họ." Cố Vân Khê mở to đôi mắt long lanh vẻ vô tội, mỉa mai: “Bà sẽ ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần ngất xỉu là thể trốn tránh việc đối chất đó chứ? Ha ha, tiếp theo đây, bà cũng nên giả vờ mất trí để trốn tránh tội gây luôn ?”

 

Từng lời đều như lưỡi dao, vạch trần triệt để tâm tư thâm độc của Mạc lão phu nhân.

 

Mạc lão phu nhân hận đến mức bóp c.h.ế.t cô: “Cô… cô…”

 

Cố Vân Khê giả vờ sợ hãi lùi : "Ôi, bà ngất nữa ? thật sự hề chạm nhé, ở đây chứng cho ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-275.html.]

Mạc lão phu nhân thẹn giận, cơn tức dâng lên thể kìm nén, mắt tối sầm và bà thực sự ngất .

 

, ai còn lo lắng như lúc nữa. Mọi đều nghĩ: Chắc giả vờ nữa thôi. là phiền phức thật sự.

 

Đáng thương , Mạc lão phu nhân hôn mê là thật, nhưng ai trong những mặt tin bà .

 

Mấy con trai nhà họ Mạc đành dứt khoát khiêng bà phòng ngủ, gọi bác sĩ gia đình đến. Sau khi kiểm tra, bác sĩ gì đáng ngại, chỉ cần tránh chọc tức bà ; tuy nhiên, xương của bà vẻ gãy, cần nghỉ tuyệt đối.

 

"Thôi , xem định tiếp tục màn kịch ." Cố Vân Khê khỏi bật vở hài kịch đó. Cô ung dung nhấm nháp hạt hạnh khô, trông cực kỳ thảnh thơi và vui vẻ.

 

Một bóng lặng lẽ tiến đến gần cô, rụt rè hỏi: "Chị ơi… Chị thể cho em xin một hạt ?"

 

Là Tiểu Bát. Cô bé chăm chú túi hạt hạnh khô vàng óng bàn, vẻ mặt thèm thuồng rõ rệt.

 

Khóe môi Cố Vân Khê khẽ giật giật. Nhà họ Mạc thiếu thốn thứ gì ? Sao con bé vẻ thèm ăn đến thế? Tuy nhiên, cô để sự thù hận liên lụy đến những đứa trẻ vô tội, nên : “Cứ lấy .”

 

Tiểu Bát vui mừng reo lên một tiếng, cầm lấy một hạt cho miệng. Hạt hạnh khô ngọt thanh mà hề ngấy, đặc biệt là bất kỳ mùi vị phụ gia nào.

 

“Cái chị mua ở thế ạ?”

 

Những đứa trẻ khác thấy ngon, cũng mạnh dạn chạy đến, mỗi đứa lấy một hạt, chia ăn vô cùng thích thú.

 

Cố Vân Khê cũng mời Hoắc lão gia nếm thử, chuyện với bọn trẻ: "Đây là chị gái chị tự đồ ăn vặt cho chị đấy. Không chất phụ gia, nên ăn ngon. Chị bảo chị học hành vất vả quá, vài món cho chị ăn bồi dưỡng."

 

Tiểu Bát lộ rõ vẻ ngưỡng mộ: "Chị của chị đối xử với chị thật đấy."

 

Cố Vân Khê nghĩ đến gia đình, kìm nở nụ ấm áp: "Hai trai cũng thương . Đặc biệt là cả, kiêm luôn cả vai trò cha để nuôi lớn chúng . Dù lúc đó nghèo khó một chút, nhưng chúng vẫn sống ."

Phạm Khắc Hiếu

 

 

Loading...