“ cần. chỉ cần các trả cho một lẽ công bằng." Cố Vân Khê khinh thường cực độ đám . Cho đến giờ phút , ông vẫn chỉ dùng tiền để bịt miệng chuyện. Haizz, đúng là già đến mức lú lẫn .
“Vợ cả của ông xảy chuyện, lẽ nào ông thực sự gì?”
Mạc lão phu nhân theo bản năng về phía chồng, vẻ mặt cực kỳ căng thẳng. Bà đàn ông tuy lãnh đạm và vô tình, nhưng ít ông vẫn còn quan tâm đến bà.
Mạc lão gia nhắm nghiền mắt: "Bảy năm mới sự thật.”
Khi đó, sai lầm lớn tạo , thể nào đổi nữa. Ông và bà với ba đứa con, lợi ích mắt quá lớn, ông còn thể gì khác hơn?
Cố Vân Khê nghi ngờ hỏi: "Vậy ông từng điều tra ? Vợ cả của ông rốt cuộc còn sống c.h.ế.t?”
“Thời gian quá lâu, tra gì cả.” Mấy năm nay Mạc lão gia đều phái điều tra, nhưng manh mối gần như cắt đứt .
Cố Vân Khê ngầm hiểu: trong lòng đàn ông , việc thừa kế gia tộc mới là điều quan trọng nhất.
“Vậy ? tin. Dù lên trời xuống biển, nhất định cũng rõ chuyện .”
"Tính xưa nay ân tất báo, thù trả. Với bạn bè, đối đãi bằng sự chân thành, nhưng với kẻ địch, cho dù c.h.ế.t cũng sẽ kéo c.h.ế.t cùng. Mạc gia các , đây là đang chuẩn khai chiến với ?"
Cô hề sợ hãi, thể hiện sự kiêu ngạo và mạnh mẽ tột cùng, khí thế áp đảo ai sánh bằng.
Mạc lão phu nhân hận cô đến tận xương tủy. Cô chỉ hủy hoại danh tiếng và tương lai của con cháu bà , mà bây giờ còn chịu buông tha cho chính bà .
“Cô hiện tại còn đang trong Mạc gia chúng , dám năng xằng bậy như thế! Cô tin rằng hôm nay cô sẽ thể bước chân khỏi cánh cửa ?”
Bà tuy ngoài miệng hung dữ, nhưng Hoắc lão gia và vệ sĩ của ông vẫn còn ở đây, bà thể gì cơ chứ? Chẳng lẽ dám g.i.ế.c diệt khẩu hết ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-270.html.]
“Đừng loạn nữa. Người ở đây là Hoắc lão gia.” Mạc lão gia kịp ngăn cản, nhịn thở dài. Cách hành xử của họ lúc chỉ càng chọc giận Cố Vân Khê thêm mà thôi.
Hành động của Cố Vân Khê luôn quỷ dị, theo lẽ thường, khiến tài nào đoán bước tiếp theo của cô là gì.
Cố Vân Khê chợt dừng , ngẩng đầu, mỉm : "Ông ngoại, là ông về nhé?"
“Không , ông sẽ ở với cháu.” Hoắc lão gia thái độ của cô, lập tức cô đang ủ mưu gây chuyện. Cô bé tính tình quá cứng rắn, ông sợ cô gặp rắc rối.
Cố Vân Khê xoa nhẹ lên má, lấy điện thoại , bấm một cuộc gọi. Chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt cô chuyển thành dáng vẻ đáng thương, giọng nghẹn ngào mang theo tiếng nức nở: "Đổng gia gia, là cháu, Cố Vân Khê. Cháu đang sợ, h.ã.m h.ạ.i cháu và ông ngoại."
“Vâng, cháu cùng ông ngoại đang ở nhà Mạc Thừa Ân. Cũng tại cháu cẩn thận phát hiện một bí mật lớn của nhà họ, nên vợ ông g.i.ế.c diệt khẩu.”
"Cháu sợ kịp nữa, bà , sẽ để cháu bước khỏi cánh cửa ngày hôm nay..." Dáng vẻ cô lúc thật sự vô cùng đáng thương, sợ hãi, khẩn trương, mỗi một biểu cảm đều vô cùng sinh động.
Cả phòng ngây ngốc màn kịch . Vừa còn mạnh mẽ đến thế, chớp mắt hóa thành một cô bé yếu ớt, dịu dàng đến đáng yêu? Quả thực là thiên tài diễn xuất!
Hoắc lão gia cũng đầu chứng kiến tình huống , ông buồn thấy cô đáng mến. Cô gái nhỏ chút thủ đoạn như cũng xem là chuyện , ít nhất trong lúc nguy cấp còn cách tự bảo vệ. Cô nhóc quả thực thông minh và chín chắn hơn ông tưởng, rõ lúc nào nên co, lúc nào cần duỗi, cô đều .
Mạc lão phu nhân giận dữ đến nỗi mặt mày vặn vẹo: "Cái đồ đáng ghét, y hệt bà nội cô!"
Phạm Khắc Hiếu
lúc đó, điện thoại Mạc lão gia đổ chuông. Sắc mặt ông lập tức đổi: "Vâng, , Đổng ... Là hiểu lầm, là hiểu lầm! Ngài đang đường tới đây ? Được, cam đoan, Hoắc lão gia và Cố Vân Khê sẽ tuyệt đối an .”
Ba em Mạc gia hỏi dồn dập: "Đổng nào?"
"Các xem?" Mạc lão gia đáp với vẻ mặt vô cùng phức tạp. "Ở HK , mấy gọi là Đổng gia?"
"Không thể nào..." Cả gia đình Mạc gia đều sững sờ. Đổng gia ở HK quyền thế lớn đến mức nào? So với Đổng gia, Mạc gia bọn họ chỉ như hạt cát, đáng để nhắc đến. Chủ nhân Đổng gia chỉ cực kỳ thủ đoạn mà còn sở hữu uy tín và địa vị ai sánh bằng.