Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang, Vẫn Không Thoát Khỏi Kịch Bản Thê Thảm - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:14:34
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không , cháu sẽ báo đáp Hoắc gia bằng một việc khác.” Cố Vân Khê cũng rõ Hoắc gia sẽ cần cô gì, nhưng cô tin việc đều cách giải quyết.

 

Tề lão gia suy nghĩ: "Vậy, sẽ sang tên căn nhà đó cho cháu.”

 

Cố Vân Khê lập tức từ chối: "Không cần ạ. Tình cảm cháu dành cho Tề Thiệu thể dùng tiền bạc để đong đếm .” Tiền là tiền, tình là tình, thể lẫn lộn.

 

Tề lão gia lộ rõ vẻ vui mừng, ông cảm thấy ý định se duyên của quả thực triển vọng!

 

Thừa dịp Tề Thiệu ngủ , bác sĩ kiểm tra cho . Sau khi chụp phim, các bác sĩ xác định m.á.u bầm trong đầu tiêu tan , phần còn cũng đáng kể, như thế cũng xem như tạm .

 

Đã từng, họ khẳng định Tề Thiệu thể nào tỉnh . ngờ gia đình mời thần y tới. Không cần phẫu thuật động chạm d.a.o kéo, cứu tỉnh. Y học cổ truyền quả nhiên huyền diệu. Đáng tiếc, họ diện kiến vị thần y bí ẩn , nên cơ hội học hỏi kinh nghiệm.

Phạm Khắc Hiếu

 

Tiễn các bác sĩ , trong phòng lúc khôi phục sự thanh tĩnh. Tề lão gia con trai giường bệnh, vẫn chút yên lòng.

 

“Tiểu Khê, chỉ tin tưởng duy nhất cháu. Cháu ở đây với Tề Thiệu, hết nhé? cần ngoài một chuyến để giải quyết vài việc.” Chuyện của A Cường xử lý sớm, thể chần chừ.

 

“Vâng, ạ.” Cố Vân Khê đồng ý ngay, cầm các bản báo cáo kiểm tra lật xem. Tề Thiệu trầy xước khắp , còn gãy xương chân . Ôi, một đàn ông khỏe mạnh như mà giờ trông thật thê thảm. Lần đúng là tổn thương nghiêm trọng, cần tịnh dưỡng lâu. là xui xẻo quá mức, chắc chắn thể tiếp tục học nữa.

 

Tề Thiệu đang say ngủ, cảm thấy nhàm chán, liền lấy một chiếc máy thu âm cũ và một túi hạt dưa. Vừa c.ắ.n hạt dưa, kịch . Lâu lắm mới nửa ngày nhàn rỗi như thế , quả thực thư giãn.

 

, tuyệt đối xảy chuyện gì! Tuyệt đối !

 

Vừa nghĩ thế, điện thoại reo. Là Hoắc Vân Sơn gọi tới: "Tiểu Khê, cô dùng cái máy đó quét tần radio và các thiết thu phát xung quanh , nhất định đảm bảo an cho cả bệnh viện."

 

Cố Vân Khê thấy chút nào: "Anh họ, đây là máy thu âm, là máy thu âm, thật sự chỉ là máy thu âm bình thường 100% thôi mà! Nó chức năng dò sóng như !" Tại cứ khăng khăng ai chịu tin cô thế nhỉ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-van-khong-thoat-khoi-kich-ban-the-tham/chuong-254.html.]

“Lịch trình hôm nay của ông nội đều ở bệnh viện, chúng đảm bảo an tuyệt đối cho ông.” Hoắc Vân Sơn hạ giọng: "Những vị khách hôm nay đến dự tiệc đều vô cùng quan trọng, phép xảy dù chỉ một chút sơ suất.”

 

Cố Vân Khê im lặng. Chuyến cũng dẫn theo cả đội vệ sĩ đến cơ mà, tại đẩy việc cho cô? "Có quên chỉ mới 16 tuổi ? 16 tuổi! 16 tuổi! Vẫn còn là trẻ con mà!"

 

sớm trưởng thành, chín chắn và định hơn nhiều. Ngay cả những lão cáo già tuổi bốn năm mươi cũng đấu .” Hoắc Vân Sơn thì thầm: "Tiểu Khê, hiểu mí mắt cứ giật liên tục, linh cảm lắm.”

 

“Không chứ? Anh còn tin mê tín ?” Cố Vân Khê kinh ngạc.

 

Cúp điện thoại, Cố Vân Khê thở dài ngao ngán. Thật sự phiền muộn quá , rốt cuộc là vì tạo ảo giác khiến họ nghĩ cô tài giỏi đến cơ chứ? Cô thật sự chỉ là một thiếu nữ hết sức bình thường thôi mà.

 

Cô vội kéo ăng ten của chiếc máy thu âm , quét qua các tần radio gần đó. Cô cảm thấy, chuyện trùng hợp đến mức ? Chỉ là ngẫu nhiên thôi!

 

nữa, Hoắc lão gia đối xử với cô . Ông lớn tuổi mà vẫn đích Hương Cảng giúp cô thành tâm nguyện . Thế nên, dù thế nào cô cũng đảm bảo Hoắc lão gia bình an trở về. Các chuyên gia trong đoàn đại biểu cũng đều là , họ đối xử với cô như con cháu ruột. Cô cũng họ trở về một cách an .

 

Cố Vân Khê chần chừ một lát, từ trong góc lấy một chiếc túi vải đen, rút từ bên trong một chiếc laptop. Cô bắt đầu mày mò, mười ngón tay lướt thoăn thoắt bàn phím.

 

Màn hình máy tính lóe lên, một chuỗi dữ liệu phức tạp lướt qua nhanh đến mức khiến cô hoa cả mắt.

 

Không qua bao lâu, bên tai cô vang lên một giọng khàn khàn: "Nhóc con, đang gì thế?"

 

“Hack bộ hệ thống giám sát . Mọi vị trí then chốt của bệnh viện đều trong tầm kiểm soát của , bất cứ động tĩnh nhỏ nào cũng thoát khỏi tai mắt..." Cô bỗng nhiên nhận điều gì đó, đầu về phía giường bệnh. Tề Thiệu tỉnh, đôi mắt sáng ngời.

 

Cô tiến gần sờ trán : “Không nóng cũng sốt. Anh tỉnh ? Có khát ?”

 

Bàn tay cô mềm mại, ấm áp, Tề Thiệu chút tham luyến ấm : "Khát.”

 

 

Loading...